Âu Dương Phong kinh ngạc nhìn qua cô nương này, lão cũng nhận ra thân phận Tiểu Long Nữ, ban đầu ở trong tửu điếm, lão mắt thấy Tiểu Long Nữ đuổi giết Doãn Chí Bình cùng Triệu Chí Kính, cùng lúc đại triển thần uy đem đám tông sư cấp cao thủ của Mông Cổ t đánh cho đầy trời bụi đất, đối với kiếm pháp của nàng thì trí nhớ của lão càng sâu.
Vừa nghĩ tới nàng còn có một tầng thân phận khác, Âu Dương Phong tâm tình càng là phức tạp, từ lúc khôi phục ý thức ở trên Thần Long đảo, lão gặp lại Dương Quá liền lại nghĩ tới phụ thân hắn là kẻ hại chết Âu Dương Khắc, bởi vậy đối với Dương Quá nghĩa tử này là vừa thương vừa hận, ngay tiếp theo đối với Tiểu Long Nữ cũng là như thế, về một phương diện chứng kiến nàng sắp là nhi tức xinh đẹp của mình thì rất cảm thấy vui mừng, một phương diện khác lại không muốn nhi tử của Dương Khang có được một thê tử hoàn mỹ như vậy người yêu, bởi vậy trong lòng mâu thuẫn không thôi.
Còn Đại Khỉ Ti thì là thật sâu khiếp sợ, phải biết rằng năm xưa nàng diễm áp trấn quần phương, cho tới nay tuy rằng không còn để ý lắm trong lòng, nhưng mà đối với dung mạo của mình thì cực kỳ tự phụ, đây là nàng lần đầu tiên nhìn thấy đối thủ có thế lực ngang nhau với mình, nhất là đối phương toàn thân trong lúc lơ đãng toát ra một chủng loại tiên khí lạnh lùng, Đại Khỉ Ti thân là nữ nhân mà vẫn con phải động tâm.
Doãn Chí Bình ngực thì là như trúng phải trọng chùy, ngây ngốc mà nhìn qua nàng, hắn giờ đã phân không rõ phương hướng, Tống Thanh Thư phát hiện Doãn Chí Bình dị trạng, âm thầm lắc đầu, Doãn Chí Bình này cũng là kẻ si tình, chỉ tiếc là không có chính mệnh, thì làm sao có được kết cục cái gì tốt đẹp.
– Nếu như Long cô nương đã mở miệng, thì tên đạo sĩ này liền giao cho cô nương xử lý đây…
Tống Thanh Thư buông lỏng bàn tay chế trụ Doãn Chí Bình ra, hắn cũng không có phong bế huyệt đạo đối phương, Doãn Chí Bình giờ có phản kích cũng tốt, hoặc cam nguyện nhận lấy cái chết thì cũng được, bây giờ đó là chuyện của hắn chứ không phải chuyện của mình.
Tiểu Long Nữ kinh ngạc nhìn hắn liếc:
– Ngươi nhận thức ta sao?
Đôi mi thanh tú của nàng cau lại, dường như đang tự hỏi mình đã từng gặp gả rậm râu này từ lúc nào?
Tống Thanh Thư cả kinh, nguyên lai vừa rồi trong lúc vô tình lộ ra chân tướng, đang suy nghĩ giải thích như thế nào thì mới hợp lý, thì Tiểu Long Nữ cũng không quản đến hắn, chuyển hướng về phía Doãn Chí Bình:
– Ngươi tự mình kết thúc hãy để ta động thủ?
Tống Thanh Thư cười khổ, còn đang suy nghĩ giải thích như thế nào, nếu như nàng không thèm để ý đến, chỉ sợ lúc này trong thiên hạ, người nàng duy nhất để trong lòng chỉ có Dương Quá? Ài, cũng không biết nàng có từng nhớ kỹ lúc trước cùng giường chung gối, khi mà tỷ phu đang hoan lạc cùng đại sư tỷ thì nàng run rẩy thân mình…
Nghĩ đến lúc ở trong tửu điếm, một bên nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, một bên cùng Hồ phu nhân đang giao hoan cuồng nhiệt, Tống Thanh Thư trong lòng liền lại rung động…
Doãn Chí Bình ngơ ngác nhìn qua Tiểu Long Nữ, không nghĩ tới tình nhân trong mộng mà mình luôn nhớ tới, vừa nhìn thấy hắn, câu nói đầu tiên rõ ràng vô tình như vậy, Doãn Chí Bình trong lòng đau như cắt, trong lúc nhất nói không ra lời.
Thấy hắn không đáp lời, Tiểu Long Nữ đôi mi nhăn lại:
– Ngươi đã không muốn tự kết liễu, vậy thì ta động thủ đây.
Nói xong liền hướng hắn đi tới.
Giáo chúng Trùng Dương cung nhìn nhau, bọn họ không biết tân nhiệm chưởng giáo cùng Tiểu Long Nữ có cái gì ân oán, vì sao vừa thấy mặt đối phương thì không giết hắn là không thể.
Thế nhưng lúc nhìn thấy Tiểu Long Nữ đi tới thì Doãn Chí Bình rõ ràng không có chút nào phản ứng, hai tên đạo sĩ, vì bảo hộ tân nhiệm chưởng giáo, vội vàng xông về phía trước, dùng tay cản lại Tiểu Long Nữ.
Hai người bàn tay chưa chạm đến vạt tay áo của Tiểu Long Nữ, trước mắt hàn quang liền chớp động, hai tên đạo sĩ chỉ cảm thấy cổ tay đau nhức, vội vàng hướng về phía sau nhảy ra, thì ra bên hông hai thanh trường kiếm đã bị Tiểu Long Nữ xuất thủ rút ra, trong chớp mắt, trên cổ tay hai người đã bị trúng kiếm, máu tươi đầm đìa chảy ra.
Tiểu Long Nữ xuất thủ cực nhanh, người bên ngoài chưa nhìn thấy nàng như thế nào đoạt kiếm ra chiêu, thì hai tên đạo sĩ đã bị thương lui ra, mọi người đều là ngạc nhiên ngẩn ngơ.
Tống Thanh Thư, Âu Dương Phong, Cừu Thiên Nhẫn ba người thì bình thản, dù sao bọn họ lúc trước tại trong tửu điếm đã nhìn thấy qua Tiểu Long Nữ xuất thủ, Đại Khỉ Ti cùng Bồ Sát Thu Thảo thì làm giật mình khiếp.
Bồ Sát Thu Thảo hôm nay liên tiếp đụng phải hai nữ nhân so với mình thì mỹ mạo hơn gấp nhiều lần, võ công lại hơn mình rât xa, có thể nói là vô cùng bị đả kích…
Đại Khỉ Ti thì càng kiêng kị, nàng thân là người đứng đầu Tứ Đại Pháp Vương của Minh giáo, trên giang hồ cũng là một cao thủ đứng đầu, thế nhưng là vừa rồi rõ ràng hoàn toàn không thấy rõ Tiểu Long Nữ xuất thủ, nếu một kiếm kia là đâm về phía mình, không biết là mình có rơi vào kết cục giống như hai tên đạo sĩ kia không đây?
Bất quá kinh hãi nhất là giáo chúng đạo sĩ Toàn Chân, lúc trước Tiểu Long Nữ vì Tôn bà bà cùng với Dương Quá, từng đại náo Trùng Dương cung, ở đây cũng có người đã từng nhìn thấy nàng xuất thủ, bất quá lúc đó võ công của nàng mặc dù đã cao, nhưng không có xuất thần nhập hóa bằng cấp độ như bây giờ.
Một đạo sĩ béo quát:
– Mọi người cùng lên! Chúng ta người đông thế mạnh, sợ gì tiểu yêu nữ này chứ?
Vương Chí Bằng đại đệ tử đời thứ ba nghe được lông mày nhăn lại, dù sao Trùng Dương cung là danh môn chính phái, nếu lấy nhiều đánh ít, đối phương còn là một cô nương nhìn qua nhu nhược, lời truyền đi ra ngoài thì còn cái thể thống gì. Bất quá bọn hắn cũng rõ ràng, trong tràng không có người nào đơn đả độc đấu có thể thắng được qua đối phương, bởi vậy cho dù trong lòng do dự, nhưng cũng không có mở miệng ngăn cản.
Tên đạo sĩ béo nghĩ đến Tiểu Long Nữ võ công dù có cường thịnh, bất quá cũng chỉ là một nữ nhân tuổi còn trẻ, mọi người đồng loạt tiến công, thì vẫn có thể thủ thắng, hắn đi đầu rất kiếm hướng Tiểu Long Nữ đâm tới, chỉ thấy mũi kiếm Tiểu Long Nữ rung rung, cổ tay trái, cổ tay phải, chân trái, đùi phải tất cả trên người của hắn đều đã trúng kiếm, tên đạo sĩ béo hét lớn một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi, bốn kiếm đâm trung này còn tốc độ nhanh hơn, ngay cả Âu Dương Phong đều có chút biến sắc, đối phương ra tay tựa hồ so sánh với lần tại trong tửu điếm còn nhanh hơn trên ba phần.
Thời điểm này các đạo sĩ còn lại cũng vọt tới, chỉ thấy màu trắng bồng bềnh lóng lánh, song kiếm trên tay của Tiểu Long Nữ giống như hai con rắn bạc vùng vẫy khắp nơi tại trong đại điện, ” coong… coong…” “á…”, ” ớ “, “không được rồi… ” những thanh âm này vang lên khắp nơi, trong khoảnh khắc, người của Toàn Chân giáo, trường kiếm trong tay rơi vung vãi đầy đất, mỗi người trên cổ tay đều trúng kiếm.
Thần kỳ nhất ở chỗ nàng chỉ sử dụng đồng dạng một chiêu “Hạo Oản Ngọc Trạc”, chúng đạo sĩ chỉ thấy kiếm quang theo trước mắt lướt qua, cổ tay liền cảm thấy kịch liệt đau nhức, tuyệt không có cơ hội chống đỡ.
Nếu như nàng một kiếm này không phải là đâm trúng cổ tay mà là chỉ hướng chỗ hiểm ngực bụng, đám đạo sĩ sớm đã từng người phơi thây ngay tại chỗ, đám đạo sĩ bị thương đồng loạt hoảng hốt né tránh ra, lúc này bên kia Cừu Thiên Nhẫn đang giao chiến cùng đám tam đại đệ tử Toàn Chân giáo cũng không hẹn mà cùng ngừng tay, nhìn qua phía Tiểu Long Nữ…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Bởi vì đám đạo sĩ né ra, nên Tiểu Long Nữ một đường thẳng tiến đến trước mặt Doãn Chí Bình không có trở ngại, nghĩ đến đối phương cùng Triệu Chí Kính lúc trước dung thủ đoạn xấu xa, Tiểu Long Nữ sắc mặt phát lạnh, giơ lên kiếm điểm tại trên lồng ngực hắn.
– Ngươi vì sao không phản kháng?
Tiểu Long Nữ nhíu mày hỏi.
Doãn Chí Bình cười khổ nói:
– Long cô nương, ta… thật sự đối với cô nương không đúng, tội ác tày trời, nếu là có chết dưới mũi kiếm của cô nương mà có thể đền tội, Doãn mỗ cầu còn không được.
Hắn bị Triệu Chí Kính dẫn dụ, nhất thời hồ đồ hạ dược Tiểu Long Nữ, sau đó hối hận cuống quýt, quả thực là xấu hổ gần chết, nếu không có được sư trưởng kỳ vọng cao giao cho trách nhiệm gánh vác Toàn Chân giáo, thì hắn đã sớm tự mình kết thúc rồi.
Tiểu Long Nữ ngẩn ngơ, không ngờ tới đối phương lại một lòng muốn chết, nàng cho tới bây giờ chưa từng giết người, lúc nước đến chân thì lại có chút do dự.
– Chưởng giáo, không được…
Chứng kiến Doãn Chí Bình một bộ cam nguyện nhận lấy cái chết, Lý Chí Thường, Vương Chí Bằng khẩn trương, Trương Chí Quan thì tuy rằng biểu hiện ra một bộ lo lắng, nhưng trong lòng hắn thì nở hoa, còn ước gì Tiểu Long Nữ một kiếm này nhanh lên đâm tới.
– Các ngươi không cần nhiều lời!
Doãn Chí Bình đối với đám đạo sĩ phất tay, hắn dù sao cũng là chưởng giáo, các đạo sĩ tuy rằng không hiểu lý do vì sao, nhưng cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của hắn, đành phải ngừng lại.
Doãn Chí Bình lúc này mới quay đầu, nhìn qua lấy nữ nhân trước mắt dung nhan tuyệt thế, trong mắt hiện lên một vẻ si mê:
– Long cô nương, Doãn mỗ trước khi chết chỉ có một tâm nguyện, mong là cô nương đáp ứng.
– Ngươi nói…
Tiểu Long Nữ nhàn nhạt trả lời.
– Ta tự biết nghiệp chướng nặng nề, xin tạ lỗi với cô nương, sở cầu duy nhất chính là trước khi chết có thể nghe được cô nương chính miệng tha thứ ta, như vậy dưới cửu tuyền ta chết cũng có thể nhắm mắt.
Doãn Chí Bình nói ra thương cảm vô cùng, toàn bộ Tam Thanh điện tràn đầy không gian bi thương.
Tiểu Long Nữ khẽ giật mình, đột nhiên nhớ tới lúc trước nghe được hắn và Triệu Chí Kính nói chuyện, một ý niệm trong đầu hiện lên: Quá nhi đối với ta tình sâu như vậy, từng thề quyết sẽ không thay lòng đổi dạ. Nhưng Quá nhi bỗng nhiên quyết ý cùng Quách cô nương kết hôn, vứt bỏ ta một chút cũng không có thương tiếc, đích thị là do biết ta đã bị Doãn Chí Bình làm bẩn, sinh ra uất ức chịu không nổi.
Nàng tâm tư đơn thuần, trong lòng thương cảm lập tức chuyển thành căm hận, phẫn nộ so với lúc trước lại tăng thêm vài phần:
– Ngươi nói ta như thế nào tha thứ ngươi?
Tiểu Long Nữ cắn răng, trường kiếm tay phải lập tức hướng đến trên ngực Doãn Chí Bình đâm tới, chỉ là nàng chưa từng giết người, tuy rằng trong lòng đầy ngập bi phẫn, một kiếm này đâm đến ngực hắn, vẫn còn có vẻ ngập ngừng…
Nghe được nàng không muốn tha thứ cho mình, ánh mắt Doãn Chí Bình buồn bã, một hồi nản lòng thoái chí, dứt khoát dùng thân thể nhấn tới phía trước nghênh đón, vừa đúng đụng trên mũi kiếm, mũi kiếm thấu ngực mà vào…
– Chưởng giáo!
Mắt thấy tất cả, trong đại điện tất cả đạo sĩ nhao nhao trợn mắt há hốc mồm.
– Chí Bình!
Từ phía sau đại điện đột nhiên truyền đến tiếng hét của Khưu Xử Cơ, mọi người giật mình quay đầu nhìn lại, thì thấy năm đạo nhân phóng ra, đúng là Toàn Chân Ngũ Tử đã xuất hiện, nguyên lai vừa rồi Tống Đức Phương lặng lẽ chạy đi, chính là đến hậu sơn Ngọc Hư động tìm mấy vị sư tôn bế quan.
Lý Chí Thường, Vương Chí Bằng đám người nhìn thấy trong lòng liền đại hỷ, bây giờ đã có người cứu viện, nghẹn ngào cùng kêu lên:
– Sư phụ!
Cả đám cùng nhau nghênh đón…
Khưu Xử Cơ vừa phóng tới, mắt thấy ái đồ chết oan uổng, trong lòng đau nhức như cắt, lúc này thả người, năm ngón tay trái tại trên cổ tay phải Tiểu Long Nữ phất một cái, tay phải hướng trước mặt nàng mặt trực kích đến.
Khưu Xử Cơ võ công trong Toàn Chân Thất Tử là cao nhất, lần này tình thế phát chiêu trong lúc cấp bách, chưởng lực hùng hồn tận cực. Tiểu Long Nữ thì đang trong lúc thất thần, cổ tay bị lão phất trúng, thanh trường kiếm liền rời khỏi tay.
Nàng rất nhanh giật mình tỉnh lại, trường kiếm chưa kịp rơi xuống đất, khẽ vươn tay bắt lấy, cùng theo phóng ra một kiếm, chỉ hướng trước ngực Khưu Xử Cơ.
Liền vào lúc này, Doãn Chí Bình hét lên một tiếng ngã xuống đất, miệng vết thương máu tươi tuôn ra, Tiểu Long Nữ đã rút kiếm từ tay trái từ trong thân thể của hắn, cùng lúc đâm về bụng dưới Khưu Xử Cơ.
Đến lúc này song kiếm hợp bích, uy lực đại tăng, Khưu Xử Cơ võ công tuy rằng tinh thâm, nhưng chỉ qua lại ba chiêu, thì đã là luống cuống tay chân. Vương Xử Nhất thấy tình thế không đúng, cũng xông về phía trước tiếp ứng, đám đạo sĩ còn lại thấy kiếm pháp Tiểu Long Nữ tinh diệu, cũng không dám khinh thường, nhao nhao xông lên trợ trận.
Tống Thanh Thư thần tình cổ quái đi đến bên người Âu Dương Phong:
– Xem ra chúng ta không cần động thủ.
Hắn đối với võ công của Tiểu Long Nữ thì lòng dạ biết rõ, nàng có chi thuật tả hữu hổ bác cộng thêm song kiếm hợp bích, đối phó với Toàn Chân Thất Tử không có gặp gì nguy hiểm.
Âu Dương Phong cũng là vẻ mặt cổ quái:
– Không nghĩ tới đường đường Toàn Chân giáo, lại bị một cô nương nhu nhược chấm lấy.
Cao thủ động võ, mỗi một chiêu đều là sinh tử buộc lại, ai cũng không dám lơ là, bởi vậy Khưu Xử Cơ mặc dù nhìn thấy bọn người Âu Dương Phong, Cừu Thiên Nhẫn đang ở một bên nhìn chằm chằm vào trận, dù cảm thấy cục diện trong điện quỷ dị, khó có thể phân giải, nhưng chiêu thức đang động trên tay, làm gì có thời gian rỗi rãi để mà hỏi rõ?
Chỉ tiếc Toàn Chân Ngũ Tử mới từ Ngọc Hư động bế quan đi ra, chứng kiến Doãn Chí Bình bị đâm liền vội vàng ra tay, trên thân cũng không có mang theo vũ khí, tay không tấc sắt chống đỡ với kiếm chiêu thần diệu của Tiểu Long Nữ vô, không tránh khỏi khắp nơi bị quản chế.
Trong khoảnh khắc, Hác Đại Thông cùng Lưu Xử Huyền trên thân hai người đã bị trúng kiếm, hai người vì sự an nguy của sư huynh đệ, tiếp tục giao chiến không chịu thối lui, vừa lúc tiếng”xoạt…”vang lên, đầu vai Tôn Bất Nhị cũng bị trúng kiếm.
Đám đệ tử Toàn Chân giáo thấy các sư phụ thế nguy, đều kinh hô lên.
Lý Chí Thường kêu lên:
– Nhanh lấy binh khí!
Lúc này Toàn Chân Ngũ Tử chưởng phong đánh ra vù vù, chúng đệ tử không cách nào tiếp cận, chỉ lấy những thanh trường kiếm ném tới…
Tiểu Long Nữ vung kiếm lấy ra, mỗi một thanh trường kiếm ném tới đều bị đánh bay ra ngoài, cánh tay thì ngắn, trường kiếm thì dài, Toàn Chân Ngũ Tử không cách nào chụp được binh khí.
Chợt nghe được “coong…” một tiếng vang lên, Tiểu Long Nữ kiếm tay trái dính trụ một thanh trường kiếm vừa ném bay đến, bất ngờ tống xuất thẳng bay về phía Vương Xử Nhất, lão không kịp chuẩn bị, lại bị thanh kiếm này bay tới đâm trúng, Toàn Chân Ngũ Tử đã có bốn người bị thương, thắng bại đã phân minh.
Lý Chí Thường, Vương Chí Bằng đám người vốn là nhìn thấy Doãn Chí Bình bị giết trong lòng tràn ngập nộ khí, lúc này chứng kiến mấy vị sư tôn nguy cấp, đâu còn lo lắng đến cái gì quy củ giang hồ, cùng nhau giơ trường kiếm lao đến.
Tống Thanh Thư nhíu mày, Âu Dương Phong cũng là cười lạnh:
– Đồ tử đồ tôn Vương Trùng Dương đúng là càng lúc càng tệ, đối phó với một cô nương mà tất cả sư phụ và đồ đệ cùng tiến lên.
Đám người Lý Chí Thường mặt nóng lên, bất quá lần này đang là lúc sinh tử tồn vong của Toàn Chân giáo, nên bọn hắn đâu còn quản được nhiều như vậy, liền làm như không có nghe thấy, tiếp tục giơ trường kiếm vọt tới.
Toàn bộ võ công của bọn hắn tu vi quá cách biệt với Toàn Chân Ngũ Tử, bất quá bọn hắn có binh khí trong tay, hơn nữa tiến lên cùng lúc phối hợp vận khởi Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, cục diện thế trận so với Toàn Chân Ngũ Tử thì còn lợi hại hơn chút…
Có được chúng đệ tử tương trợ, Toàn Chân Ngũ Tử liền thoát ra khỏi song kiếm của Tiểu Long Nữ đang cưỡng bức, năm người một tiếng hô to, đứng sóng vai, tay phải, tay trái, năm cỗ đại lực gộp vào làm một, rốt cuộc đã sử dụng ra tuyệt chiêu”Thất Tinh Tu Hội” mà trong khoảng thời gian bế quan đã nghiên cứu ra…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/09/2022 21:49 (GMT+7) |