– Công tử thuật dịch dung thật sự là xuất thần nhập hóa, rõ ràng cải trang Ngô Thiên Đức lại giống như vậy.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp:
– Chẳng qua là đính lên một chòm râu, tìm một bộ y phục giống như Ngô Thiên Đức, lúc ấy sắc trời lại tối, phái Tung Sơn nhìn thấy tưởng thật cũng là nằm trong dự liệu.
Hắn không muốn thuật dịch dung của mình bị bại lộ ra ngoài, theo miệng sơ sài nói vài câu, những người kia quả nhiên không có thấy gì hoài nghi, duy chỉ có Trình Dao Già là biết rõ bổn sự của hắn đấy, nàng ý vị thâm trường nhìn hắn một cái.
Bên kia Đinh Đang khóe môi lại cong lên: “Hừ, từ lúc theo vào nhà, sau đó kia Lục phu nhân kia không có nhìn lấy trượng phu mình, mà ánh mắt ôn nhu vẫn luôn tại trên thân Tống Thanh Thư, hai người nếu không có một chân, bổn cô nương lộn đầu xuống đất…”.
Bất quá nàng vốn chính là một yêu nữ, đối với loại chuyện này cũng không có cái gì thành kiến, chẳng qua là cảm thấy thú vị, đồng thời suy nghĩ có thể hay không từ trong cái chuyện này mà vì chính mình dành chút lợi ích.
Đinh Đang đang trầm tư, thì Tô Sư Sáng mở miệng:
– Công tử vì sao chắc chắn người phái Tung Sơn đêm nay sẽ động thủ?
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Tô đại nhân lúc trước không phải cho là phái Tung Sơn vì Tịch Tà Kiếm Phổ mà đến sao, mà vị Ngô Thiên Đức kiếm pháp thì ảo diệu, phái Tung Sơn cho rằng kiếm phổ đang nằm tại trong tay hắn.
– Nguyên lai là như vậy.
Tô Sư Sáng gật đầu.
– Tương truyền năm đó Lâm Viễn Đồ một tay bảy mươi hai đường Tịch Tà Kiếm Pháp đánh khắp vô địch thủ, đêm nay quả thực muốn hảo hảo kiến thức một phen.
Tân Khí Tật vẻ mặt hưng phấn, trên thân mơ hồ nổi lên một làn kiếm khí.
Đinh Điển trầm giọng nói ra:
– Tân đại nhân có thể thất vọng rồi, Tịch Tà Kiếm Phổ chưa hẳn ở trong tay Ngô Thiên Đức đâu.
Tô Sư Sáng đồng ý nói:
– Đúng vậy, đoạn thời gian trước hào kiệt khắp nơi tề tụ đến Phúc Châu, đều vì Tịch Tà Kiếm Phổ, ta cũng đã từng chú ý qua việc này, dựa theo tình báo phán đoán, thế lực khắp nơi đều tay không mà về, vì vậy hoặc cũng không có Tịch Tà Kiếm Phổ, hoặc là đã bị người nhanh chân đến trước lấy rồi, theo hành trình của Ngô Thiên Đức mà xem, thì khả năng hắn có kiếm phổ rất thấp.
Đinh Bất Tam cười hắc hắc nói:
– Tịch Tà Kiếm Phổ nhất định là có, sư phụ ta năm xưa đã thấy tận mắt qua lúc Lâm Viễn Đồ ra tay, chỉ là không biết cuối cùng rơi xuống trong tay ai mà thôi.
– Tôn sư đã từng thấy?
Mọi người nhao nhao truy vấn, Đinh Bất Tam đắc ý cầm lấy tẩu thuốc, mọi người liền nhao nhao suy đoán tung tích của Tịch Tà Kiếm Phổ.
Lục Quan Anh tâm thần bất định liếc nhìn Tống Thanh Thư, thấy hắn mỉm cười thản nhiên, cũng không tham dự thảo luận, cũng không mở miệng, thì mới lập tức yên lòng, Tịch Tà Kiếm Phổ thần công bảo điển như vậy, bản thân ai nào cam lòng chia sẻ cho những người khác.
– Phái Tung Sơn đã đến.
Tống Thanh Thư bỗng nhiên mở miệng nói.
Trong lòng mọi người rùng mình, liền chạy đến bên cửa sổ trên nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy trong đêm tối một đám mặc y phục dạ hành, như là từng con kiến chằng chịt lộn vòng vào tường viện Ngọc Thanh quán, rất nhanh bên trong liền truyền đến trầm thấp tiếng rên rỉ cùng tiếng kêu thảm thiết.
– Phái Tung Sơn quả nhiên thực lực hùng hậu, khó trách có thể ép Ngũ Nhạc kiếm phái còn lại không thở nổi.
Tô Sư Sáng nhìn xem trong chốc lát, không nhịn được thán phục không thôi.
– Chúng ta đợi bọn họ cùng người Mông Cổ liều chiến, đến lúc đó tiến vào thu thập tàn cuộc.
Tống Thanh Thư kế hoạch đã nhận được đồng ý tất cả mọi người, không có ai dị nghị.
Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ vốn chính là giết người không chớp mắt đấy, lúc này đang ước gì người bên trong bị chết càng nhiều thì càng tốt.
Tô Sư Sáng là người mà Hàn Thác Trụ nể trọng cũng không phải là hạng người lương thiện gì.
Đinh Điển cùng Tân Khí Tật mặc dù là người chính trực, bất quá phái Tung Sơn những năm gần đây thì kết giao cao thủ tà phái, gây trong giang hồ sóng gió, bây giờ bị báo ứng cũng là trừng phạt đúng tội.
Ngọc Thanh quán vốn chỗ vắng vẻ, hơn nữa bất kể là phái Tung Sơn hay là người Mông Cổ, ai cũng đều có tật giật mình, bởi vậy tận lực áp chế thanh âm, làm cho vòng trong thì đánh cho khí thế ngất trời, mà cũng không làm kinh động cư dân đến Dương Châu.
Ước chừng qua nửa canh giờ, thấy được bên trong Ngọc Thanh quán thanh âm huyên náo dần dần thưa thớt xuống, Tống Thanh Thư mở miệng nói:
– Chúng ta đến xem đi…
Bởi vì đang đánh sống mái với nhau, bên ngoài Ngọc Thanh quán đã không còn thủ vệ Mông Cổ, người ở phía ngoài của phái Tung Sơn cũng bởi vì bên trong chiến sự căng thẳng, nên cũng đã vội vàng triệu tập đi vào.
Tống Thanh Thư một đoàn người lặng lẽ tiến vào Ngọc Thanh quán, hiện bên trước tiền viện đều nằm đầy thi thể người, có người phái Tung Sơn, có người của Như Dương Vương Phủ lại cũng có phiên tăng, thấy được vừa rồi chiến đấu đến cỡ nào vô cùng thê thảm.
Tiếng đánh nhau mơ hồ từ sau hậu viện truyền đến, một đoàn người lặng lẽ đi đến tường viện về hướng đến phía hậu viện nhìn lại, chỉ thấy bên trong hậu viện đã không còn có nhiều người, giờ chỉ còn là từng đôi chém giết.
Tống Thanh Thư nhìn kỹ lại, Tả Lãnh Thiền cùng Bách Tổn đạo nhân chém giết cùng một chỗ, Hà Gian Song Sát chống lại Huyền Minh nhị lão, Bạch Bàn Sát Tinh, Thanh Hải Nhất Kiêu thì cùng với mấy gã sư đệ của Tả Lãnh Thiền cùng với đám phiên tăng dưới trướng Vương Bảo Bảo quần chiến một đoàn.
Tả Lãnh Thiền cùng Bách Tổn đạo nhân đều là võ công âm hàn nhân vật cấp tông sư, Huyền Minh Thần Chưởng của nhị lão là hàn băng chân khí đụng Hà Gian Song Sát, quả nhiên là kỳ phùng địch thủ, cứ ngươi tới ta đi, đấu qua cân sức ngang tài.
Tống Thanh Thư trong lòng kỳ quái, hắn cùng với hai người này đều đã giao thủ qua, Tả Lãnh Thiền mặc dù là cao thủ đứng đầu trong giang hồ, nhưng đụng phải Bách Tổn đạo nhân thì phải có chênh lệch nhất định, vậy tại sao hai người lại chiến thành ngang tay?
Hắn cẩn thận quan sát lại, rốt cuộc nhìn ra môn đạo, nguyên lai Bách Tổn đạo nhân đang có thương tích bên người, có thể là lúc trước người phái Tung Sơn dựa vào người đông thế mạnh, người Nhữ Dương Vương Phủ tuy rằng mỗi người đều là cao thủ đứng đầu, nhưng dùng ít địch nhiều, thì cũng phải trả giá một ít.
Tống Thanh Thư chú ý tới bên ngoài những thi thể người phái Tung Sơn rất nhiều người đều là trúng tên mà chết, hẳn là đã chết dưới tay của Thần Tiễn Bát Hùng. Hắn từng chứng kiến bản lĩnh của bản lĩnh, bọn họ mỗi người đều là thần, hàng loạt mũi tên bắn ra, cùng lúc tám người bắn liên tiếp có thể tạo ra thanh thế cả vạn mũi tên.
“Lúc quần chiến, cung tiễn quả nhiên là vũ khí hữu hiệu nhất.” Tống Thanh Thư cảm thán, bất quá rất nhanh ánh mắt ngưng tụ hắn, tại cách đó không xa cũng phát hiện ra thi thể của Thần Tiễn Bát Hùng, xem ra phái Tung Sơn bỏ ra thật lớn đại giới, mới giết được mấy người kia.
Huyền Minh nhị lão cùng Hà Gian Song Sát cũng là đánh ngang tài ngang sức, Huyền Minh nhị lão am hiểu Huyền Minh Thần Chưởng, Hà Gian Song Sát có Nhất Chỉ Thiền không chút nào sợ hãi, Huyền Minh nhị lão am hiểu hợp kích chi thuật, Hà Gian Song Sát cũng là sư huynh đệ cùng nhau tấn thối mấy mươi năm, sớm đã tâm ý tương thông, cũng có một bộ phương pháp liên thủ đối địch, Huyền Minh nhị lão binh khí là Song Bút Hạc Chùy cùng Lộc Đầu Đoản Trượng, Hà Gian Song Sát vũ khí thì là Đả Huyệt Quyết cùng Phán Quan Bút, bốn người giống như đèn kéo quân đánh nhau hoa mắt.
Tống Thanh Thư biết rõ mấy người đó nếu không qua mấy trăm chiêu thì chỉ sợ phân không ra thắng bại, liền đem lực chú ý chuyển dời đến bên cạnh, Bạch Bàn Sát Tinh, Thanh Hải Nhất Kiêu cùng mấy sư đệ Tả Lãnh Thiền, vây công với đám phiên tăng, rõ ràng đã chiếm thượng phong, bất quá đám Phiên Tăng vẫn dựa vào võ công phối hợp, cũng cuốn lấy người phái Tung Sơn không thể nào phân thân…
Lúc trước khi còn lấy hình dạng Đường Quát Biện đã cùng những phiên tăng này giao thủ, Tống Thanh Thư biết rõ bọn hắn có một loại võ công hợp kế chi thuật, đám đông dùng nội lực liên hợp đến cùng một chỗ sử xuất ra, khó trách những người phái Tung Sơn tuy chiếm được thượng phong nhưng lại không pháp áp đặt được thắng cục.
“Kim Cương môn đang ở đâu?” Tống Thanh Thư khẽ động, ánh mắt nhìn quét một hồi thì rút cuộc tìm được tung tích của lão, chỉ thấy đối thủ của lão là một nam tử còn trẻ.
“Thạch Phá Thiên?” Lần trước tại đại hội Kim Xà, Tống Thanh Thư liền nhận ra thân phận nam tử kia.
Lần đó Thạch Phá Thiên triển hiện nội lực thâm hậu, nhưng chiêu thức kinh nghiệm đối địch lại cực kỳ thiếu thốn, một đoạn thời gian không gặp, hiện giờ hắn hôm nay bất kể là quyền cước hay là kiếm pháp, rõ ràng đều tiến rất xa.
“Xem ra Tả Lãnh Thiền tại trên người Thạch Phá Thiên cũng hao tốn một phen tâm huyết.” Tống Thanh Thư gật đầu.
Bất quá Thạch Phá Thiên tuy rằng tiến bộ thần kỳ, nhưng Kim Cương môn chủ là lão ma đầu thành danh mấy chục năm, vô luận kinh nghiệm hay là tu vi, thì Thạch Phá Thiên không cách nào so sánh được đấy, hơn nữa với một thân thần công Kim Cương Bất Hoại, lão đánh cho Thạch Phá Thiên có chút chật vật, Đại Lực Kim Cương Chỉ đã đâm trúng trên người hắn mấy chỉ rồi…
Bất quá trong sân Kim Cương môn chủ cũng là âm thầm kinh hãi: “Tên nam tử này nội lực thật thâm hậu, Đại Lực Kim Cương Chỉ đâm trúng trên người hắn, vậy mà trên người hắn không chỉ có bị thủng, đã vậy lực phản chấn còn làm chấn động ngón tay của ta gây nên đau nhức.”
Thạch Phá Thiên tiếng kêu to khi bị trúng chỉ, âm thanh rất nhanh làm cho Đinh Đang chú ý tới, đến khi thấy rõ hình dạng đối phương, Đinh Đang lập tức kinh hỉ la lên:
– Thạch ca!
Bắt lấy nàng rất nhanh chú ý tới liên tục công kích Thạch Phá Thiên chính là một lão đầu đà, liền hét lên một tiếng liền vọt xuống dưới:
– Đừng làm tổn thương Thạch ca!
Đinh Bất Tam chấn động, đưa tay chụp nàng nhưng lại bị hụt, lấy nhãn giới của lão, như thế nào nhìn không ra lão đầu đà kia có võ công cao hơn xa Đinh Đang, trong lòng lo lắng tôn nữ bị thương, nên vội vàng đuổi theo.
Đinh Bất Tứ cũng hú lên quái dị:
– Lão Tam ta tới giúp ngươi!
Nói xong cũng liền xông ra ngoài.
Tống Thanh Thư nhướng mày, hắn không ngờ tới lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, vốn phía dưới bất kể là phái Tung Sơn hay là Nhữ Dương Vương Phủ đang chém giết với nhau đỏ cả mắt rồi, chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu, không bao lâu nữa thì song phương sẽ đồng quy vu tận, đến thời điểm này thì bọn họ lại phát hiện mình và đoàn người này, bọn họ làm gì mà còn tiếp tục dốc sức liều mạng với nhau nữa chứ?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/09/2022 21:49 (GMT+7) |