Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 » Phần 162

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Dịch giả Meode

Phần 162

Nghe được Tống Thanh Thư nhấn mạnh hai chữ hoan ái, ở bên ngoài tường Hoàng hậu Bùi Mạn bĩu môi, một tên thái giám mà thôi, nói khoác mà không biết ngượng, ngươi cho dù có muốn hoan ái thì cũng hữu tâm vô lực. Hừ, chỉ có cách là dùng cái đồ vật mà bản cung đưa cho thì có thể, nghĩ đến kích thước của cái vật kia, trên mặt Hoàng hậu Bùi Mạn hiện ra một nụ cười quỷ dị, đến lúc đó hai nha đầu này chưa trải qua nhân sự, chỉ sợ là đau chết đi.

Hoàng hậu Bùi Mạn dĩ nhiên không phải là lo lắng cho hai nàng, bởi vì hai nàng càng đau thì càng tốt, bởi vì như vậy thì hai nàng tiếng kêu lại càng lớn, thì mình liền có thể kịp thời đi vào bố trí tiếp kế hoạch…

Tống Thanh Thư ôm lấy hai nàng bên trên giường phượng, đem tấm trướng buông xuống, nụ cười lỗ mãng trên mặt trong nháy mắt liền biến mất, thay vào đó là một mặt nghiêm túc.

Hai nàng lúc đầu trong lòng hồi hộp như hươu chạy, vừa ngượng ngùng vừa lo lắng, đột nhiên nhìn thấy hắn thay đổi khí chất, liền sửng sốt một chút.

– Không nói dông dài, trước tiên ta hỏi các ngươi hai vấn đề, các ngươi hãy trả lời ta.

Tống Thanh Thư hạ giọng nói.

– Nô tỳ tuân chỉ.

Hai nàng vẫn còn nghĩ đối phương là Kim Quốc hoàng đế, nên tưởng rằng đã chọc tới chỗ nào khiến đối phương không vui, run sợ đáp.

Tống Thanh Thư trong nháy mắt phát giác tâm tư các nàng, dạng này ngược lại cũng có lợi cho hắn khi tra hỏi:

– Các ngươi có biết một nữ nhân tên gọi Triệu Phúc Kim không?

Hai nàng chần chờ một lát, rồi đáp:

– Nàng là ngũ tỷ nô tỳ, có phải là nàng đã đắc tội với Hoàng thượng a?

Thấy các nàng một mặt tâm thần bất định, Tống Thanh Thư cũng không giải thích, tiếp tục hỏi:

– Thập cửu tỷ của các ngươi tên gọi là gì?

– Thập cửu tỷ?

Hai nàng liếc nhau, đều là mờ mịt, một lúc Triệu Hô Nhi mới mở miệng nói…

– Trước kia đã có nghe ngũ tỷ tỷ nhắc qua, thập cửu tỷ năm xưa trên đường áp giải đã bị một thần bí nhân cứu đi, nàng tên… lúc ấy tỷ tỷ có nói qua, thế nhưng thời gian quá lâu, nô tỳ có chút nghĩ không ra.

– Nghĩ không ra?

Tống Thanh Thư nhíu mày, không phải là hắn không tin các nàng, tuy lần trước phản ứng của Hoàng Sam nữ tử đã minh bạch hết thảy, thế nhưng bây giờ thân hắn ở trong hoàng cung từng bước nguy cơ, thoát ra không được nếu có sai lầm, vạn nhất hai nàng này là người của Hoàng hậu Bùi Mạn đưa đến để thực hiện kế hoạch, vậy liền hỏng bét, cho nên hắn mới cần xác nhận cho đúng thân phận đối phương.

– Nô tỳ nhớ tới!

Triệu Viên Viên thần sắc chấn động…

– Lúc ấy nô tỳ cũng tại bên cạnh, thập cửu tỷ khuê danh giống như gọi là Anh… Anh… gì đó?

– Anh Lạc…

Được Triệu Viên Viên nhắc nhở, Triệu Hô Nhi rốt cục cũng nhớ được.

Xác nhận thân phận hai nàng, Tống Thanh Thư thở nhẹ một hơi, nhanh chóng nói với các nàng:

– Nghe ta nói, ta là bằng hữu của ngũ tỷ cùng thập cửu tỷ của các cô nương, lần này là tới đây để cứu tỷ muội của các cô nương…

– Bằng hữu?

Hai nàng lộ ra vẻ kinh hãi…

– Ngài không phải Hoàng thượng a?

Lời này cũng làm cho các nàng phản ứng không kịp, mặc các nàng suy nghĩ như thế nào, cũng hoàn toàn không cách nào lý giải được hoàng đế Kim Quốc như thế nào lại là bằng hữu của ngũ tỷ cùng thập cửu tỷ, còn cái gì mà là cứu các nàng?

– Ta dĩ nhiên không phải Hoàng đế, chuyện này nói thì dài, đại khái là Hoàng hậu muốn phá thân của các cô nương, còn ta thì được Hoàng hậu tín nhiệm, nên được Hoàng hậu phái tới để thực hiện cái nhiệm vụ này.

Tống Thanh Thư nói nhanh chóng.

– Hả?

Hai nàng nháy mắt mấy cái, rốt cuộc cũng hiểu ra, há miệng liền muốn la lên.

Tống Thanh Thư lanh lẹ, trong nháy mắt dùng tay che miệng hai nàng, đem tiếng thét đang muốn vang vọng trong đêm hóa thành những tiếng nghẹn ngào ú ớ.

– Các cô nương dù sao cũng là công chúa của một nước, không phải là thôn phụ dân dã, lúc này có nên hét lên đánh động hay không chẳng lẽ cũng không phân biệt được sao?

Tống Thanh Thư không khách sáo…

– Nếu hiểu thì liền nháy mắt mấy cái, ta liền buông tay ra, nhưng cảnh cáo trước, nếu còn muốn hét lên, ta sẽ trở mặt không quen biết.

Nhìn thấy đôi mắt hai nàng nhấp nháy, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, Tống Thanh Thư một hồi lửa giận nhất thời biến mất hơn phân nửa.

Buông ra miệng của hai nàng, các nàng quả nhiên không còn có gọi bậy, bất quá lại vội vàng cầm lên cái chăn gấm bên cạnh che lên trên thân thể lõa lồ của mình.

Tống Thanh Thư cười lạnh:

– Vừa rồi đối mặt với hoàng đế Kim Quốc, thì các cô nương không có ngại ngùng khi lộ ra thân thể, bây giờ khi đã biết ta là bằng hữu, thì lại rụt rè là sao?

Hắn tuy ồng tình những nữ nhân nước mất nhà tan này, thế nhưng đáng thương thì cũng có chỗ đáng hận, năm xưa những phi tần, tông phụ, công chúa cái gì tổng cộng bị bắt làm tù binh mấy ngàn người, đối mặt với chuyện sẽ bị người Kim ô nhục, thế mà chỉ có ít người thì có dũng khí lựa chọn kết thúc sinh mệnh của mình, phần đông còn lại vì tham sống sợ chết, để rồi bị không biết bao nhiêu tướng sĩ Kim Quốc khi nhục.

Nghĩ đến trong hoàng cung vẫn còn khối thạch bi Tĩnh Khang Trinh Tiết Phu Nhân như nhắc nhở, Tống Thanh Thư càng nghĩ càng giận, liền đưa tay đem cái chăn gấm che chắn trước người của hai nàng giật xuống:

– Hiện tại còn che cái gì mà che, thân thể của hai cô nương dù sao vừa rồi ta cũng đã nhìn thấy hết, hoàng đế Kim Quốc thấy thì được, giờ ta là người Hán thì không được nhìn sao a?

Hai nàng bị ủy khuất đôi mắt lập tức liền ửng đỏ:

– Đại hiệp đã hiểu lầm, trước đó chúng ta sở dĩ nguyện ý… nguyện ý phục thị hoàng đế Kim Quốc, là muốn thông qua hiến thân để tạo niềm vui cho hoàng đế Kim Quốc, hy vọng có thể hạ chỉ xá miễn cho những tỷ tỷ kia của chúng ta, các nàng… các nàng sắp bị đưa đến thanh lâu tiếp… tiếp khách, cho nên chúng ta mới…

Tống Thanh Thư xấu hổ, chuyện đưa công chúa Tống Triều đến thanh lâu này thì hắn cũng biết, lúc trước Triệu Phúc Kim chính là đã bị như vậy…

– Thôi… không tính toán, các cô nương muốn che thì cứ che đi, bất quá tạm thời không được mặc vào y phục, lát nữa hoàng hậu Bùi Mạn sẽ đi vào kiểm tra.

Tống Thanh Thư tiện tay đem cái chăn gấm trên giường tới trên thân hai nàng.

Hai nàng co thân thể lại ở bên trong cái chăn, đỏ mặt hỏi:

– Xin hỏi đại hiệp cùng thập cửu tỷ là có quan hệ như thế nào, vì sao lại mạo hiểm lớn như vậy tới cứu chúng ta?

Các nàng tuy còn ngây thơ đơn thuần, tuy nhiên lại cũng không phải là kẻ ngốc, ngũ tỷ Triệu Phúc Kim những năm qua thì một mực ở trong Hoán Y Viện, thì làm gì mà có cơ hội mà có bằng hữu, khả năng còn lại duy nhất chỉ có thập cửu tỷ kia năm xưa được vị thần bí nhân cứu đi.

Tuy Tống Thanh Thư luôn mồm là đến cứu các nàng, nhưng những năm qua, các nàng đã học được một điều là không nên tùy tiện tin tưởng bất luận kẻ nào, cho nên phải thăm dò đó là điều tất yếu phải có.

Chỉ là các nàng không có kinh nghiệm ngoài giang hồ, trong lòng suy nghĩ cái gì thì đều hiện lên mặt, nhìn ra các nàng hoài nghi mình, Tống Thanh Thư há miệng liền đáp:

– Ta là thập cửu tỷ phu của các cô nương, thập cửu tỷ tỷ của các người mỗi ngày đều quấn lấy làm phiền, nhờ ta đến cứu các người, ta đành phải đáp ứng mạo hiểm lần này.

Hắn sở dĩ nói như thế này, là vì muốn mau chóng cùng hai nàng thiết lập được mối quan hệ tín nhiệm, rồi mới an bài sự tình tiếp theo, hoàng hậu Bùi Mạn vẫn còn một mực đang ngoài thám thính động tĩnh, rất hiển nhiên thời gian bọn họ còn lại cũng không nhiều.

– Thập Cửu tỷ phu?

Hai nàng liếc nhìn nhau, đều nhìn ra vừa sợ hãi hòa lẫn vui mừng, bất quá các nàng rất nhanh nghĩ đến cái gì, không khỏi cùng nhau lại đỏ mặt lên…

– Ngươi nếu là tỷ phu của chúng ta, vừa rồi cũng không nên nhìn xem… tha6hn thể của chúng ta…

– Hai vị cô nãi nãi… bây giờ các ngươi chú ý đến vấn đề gì vậy, đâu phải là lúc để nói đến cái chuyện này a.

Tống Thanh Thư tức muốn điên…

– Bị ta nhìn một chút thì có quan hệ gì, cũng đâu có mất đi cái gì trên thân thể của các cô nương đâu? Lại nói cho dù có bị tỷ phu nhìn thấy hết, thì cũng còn tính là phù sa không lưu ruộng người ngoài, chẳng lẽ các cô nương muốn được hoàng đế Kim Quốc nhìn?

– Dĩ nhiên không phải!

Hai nàng cùng một lời đáp, trong lúc nhất thời cũng không biết nên giải thích như thế nào, hai khuôn mặt đỏ bừng lên.

– Thôi… không nói đến những chuyện vô dụng này.

Tống Thanh Thư nhanh chóng nói…

– Hoàng hậu Bùi Mạn đã phái ta đến phá thân của các cô nương, một lát nữa Hoàng hậu Bùi Mạn sẽ đi vào kiểm tra, cho nên chúng ta phải thực hiện chuyện này…

– A…

Hai nàng hai mặt nhìn nhau, Triệu Hô Nhi ấp úng nói…

– Tỷ phu, tại sao ta có cảm giác tỷ phu là muốn… muốn chiếm tiện nghi của chúng ta a…

Tống Thanh Thư cười lạnh:

– Hừ, ta muốn chiếm tiện nghi của các cô nương thì cần gì phải phiền toái như vậy? Vừa rồi nếu như ta không hiện thân, thì các cô nương đã sớm chủ động ôm ấp… tự dâng lên tới miệng của ta rồi…

– Có lỗi với tỷ phu, chúng ta hiểu lầm ngươi…

Triệu Viên Viên áy náy nói…

– Dù sao tỷ muội chúng ta cũng đã quyết định hy sinh thân thể của mình để cứu các tỷ tỷ kia, nếu thay vì hiến thân cho cho hoàng đế Kim Quốc, chi bằng… chi bằng… hiến dâng cho tỷ phu thì còn tốt hơn… vậy tỷ phu… cứ tới đây đi…

Nhìn lấy hai nàng xốc cái chăm gấm ra, toàn bộ thân thể không bỏ sót cái gì lại lần nữa hiện ra, một bộ dáng mặc cho quân hái, cũng lần nữa liếc nhìn qua hai cái gò mu no tròn non mịn kia, Tống Thanh Thư máu mũi suýt chút phun ra ngoài, buồn bực nói:

– Ta nói các cô nương có biết suy nghĩ một chút được không vậy, ai nói làm như thế, ta chỉ là muốn tìm cách giấu diếm hoàng hậu Bùi Mạn, chứ lúc nào muốn chiếm tiện nghi của các cô nương?

– Vậy sao?

Triệu Viên Viên đỏ bừng hai gò má, lập tức lại co người lại đến trong cái chăn.

Bên cạnh Triệu Hô Nhi hé miệng hỏi:

– Tỷ phu, vậy chúng ta phải làm sao đây?

– Thực ra thì rất đơn giản…

Tống Thanh Thư hắng giọng…

– Lát nữa hoàng hậu Bùi Mạn đến, thì cũng không có khả năng nhìn vào cái… chỗ đó của các cô nương để kiểm tra…

Câu nói này của hắn dẫn tới hai nàng cùng nhau xì một tiếng.

– Hoàng hậu Bùi Mạn kiểm tra thì chỉ nhìn xem dấu vết lạc hồng trong thân thể của các cô nương mà thôi, mà cái màu đỏ máu này, quả thực là không khó để giả mạo, đến lúc đó các cô nương làm như vừa bị phá thân xong, cứ kêu rên đau vài tiếng, thì hoàng hậu Bùi Mạn sẽ cho đây là chuyện bình thường khi lần đầu bị phá thân, nên sẽ không có hoài nghi.

– Vậy còn…

Triệu Hô Nhi khúm núm nói…

– … dấu vết lạc hồng kia thì giả tạo làm sao?

Tống Thanh Thư mắt trợn tròn:

– Đến cái chuyện này mà cũng cần phải ta chỉ dẫn sao?

– Nhân gia thật không biết mà…

Triệu Hô Nhi miệng t vểnh lên, thần sắc cực kỳ ủy khuất.

Lúc này Triệu Viên Viên cũng từ trong chăn đưa đầu ra ngoài, Tống Thanh Thư nhìn lấy nàng:

– Cô nương cũng không biết?

Đáp lại hắn là một cái lắc đầu mờ mịt, Tống Thanh Thư lấy tay ôm đầu:

– Lão thiên a… thôi được, đã là các người không biết, tỷ phu sẽ tay cầm tay dạy cho các cô nương…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/05/2021 03:20 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex