– Ngoại trừ trượng phu, cô nương còn bị mấy nam nhân khác chạm qua?
Hắn dĩ nhiên không phải là biến thái, hiếu kỳ tìm hiểu đối phương về phương diện kinh lịch này, mà coi đây là điểm đột phá, đem thoại đề dẫn tới chuyện trên người nàng gặp những khó khăn gì, tiến tới nghe ngóng về tình huống của những công chúa kia…
Mỹ nhân sắc mặt trắng nhợt:
– Vấn đề này… thiếp thân không đáp được không?
Tống Thanh Thư đưa tay vuốt cái cằm nàng, xúc cảm truyền đến đầu ngón tay khiến hắn nao nao: “Nàng đã trải qua nhiều năm trôi dạt như vậy, mà da thịt vẫn là y nguyên tinh tế như thế…”
Hắn rất nhanh lấy lại tinh thần, trong khoảng cách gần như vậy, áp bách mà nói với nàng:
– Không được!
Mỹ nhân đôi lông mi run rẩy, bên trong ánh mắt hiện lên không hết sầu bi:
– Phò mã đã là muốn biết, thiếp thân sẽ nói, chỉ bất quá phò mã sau khi nghe xong, đừng sinh ra tâm ý chán ghét, dẫn đến mất hết hào hứng, đêm nay đã tốn nhiều tiền như vậy coi như là bỏ không…
Tống Thanh Thư cười nhạt:
– Dù sao cũng không phải là ngân lượng của ta, với lại cho dù không có hào hứng, thế nhưng có thể nghe được tình sử của mỹ nhân, cũng không tính là lãng phí.
– Tình sử?
Trên mặt nàng lộ ra vẻ trào phúng…
– Đây mà là cái gì tình sử chứ, năm đó thiếp thân bị nhị thái tử Hoàn Nhan Tông Vọng chỉ tên yêu cầu, đêm đó ngay tại trong doanh trướng hắn chiếm lấy thân thể của thiếp thân, về sau trở thành cơ thiếp của hắn, tuy nhiên thiếp thân cũng không tính là quá khó khăn tiếp nhận, dù sao hắn cũng sủng ái thiếp thân… Về sau, cũng không lâu lắm hắn bị chết đi, thê tử của hắn cho là hắn còn tráng niên mà chết, là bởi vì mê đắm ngày nào cũng nằm trên thân thể của thiếp thân, nên bị tiêu hao hết tinh khí, mắng thiếp thân là hồng nhan họa thủy, thế là liền đem thiếp thân đưa vào trong Hoán Y Viện.
Tống Thanh Thư trong lòng nhảy dựng, rốt cục cũng đã đến chính đề!
– Bên trong Hoán Y Viện thì thời gian không có tốt lành như trước, ngẫu nhiên còn bị hoàng thượng triệu qua thị tẩm…
Mỹ nhân vừa nói đến đây, Tống Thanh Thư liền không nhịn được hỏi:
– Hoàng thượng? Vậy hoàng thượng nào?
– Chính là hoàng đế Thái Tông, về sau lại có có hoàng đế Hi Tông…
Mỹ nhân cắn chặt bờ môi, thậm chí như muốn rướm ra máu…
– Người Kim bỉ ổi vô sỉ, không có chút nào lễ nghi đạo đức, hoàng đế chiếm đoạt lấy nữ nhân của chất nhi, rồi hoàng đế đời sau lại sủng hạnh nữ nhân của hoàng đế đời trước…
Tống Thanh Thư cảm giác được trong ngực mình, thân thể của nàng run rẩy kịch liệt, liền đưa nàng ôm chặt lấy, liên tưởng đến nàng những năm qua tao ngộ nhiều khuất nhục, trong lòng dâng lên một cỗ thương tiếc chi tình:
– Yên tâm đi, chuyện như thế này sắp phải kết thúc rồi.
– Kết thúc?
Trong ngực hắn, nữ nhân thăm thẳm thở dài…
– Trong mắt của thiếp thân, thời gian thật sự khó khăn giờ mới chính thức bắt đầu, chi tình tuy bất hạnh, nhưng chỉ dùng để phục thị hoàng đế, nhưng hôm nay bị nhập vào thanh lâu, về sau không biết sẽ bị bao nhiêu nam tử ô nhục…
Tống Thanh Thư nhướng mày:
– Trong lòng của cô nương đã nghĩ như vậy, vì sao không tự mình kết liễu, để kết thúc hết thảy mọi chuyện này?
Đây chính là điều mà Tống Thanh Thư cảm thấy kỳ quái nhất, như trước nếu gặp khó khăn, các nàng còn có thể miễn cưỡng chịu đựng được thì cũng thôi, đến mức bị ném đến trong thanh lâu, chẳng lẽ các nàng vẫn là một bộ tư thái nhận mệnh cam chịu?
Không có cách nào thoát khỏi khổ hải, thì có biện pháp lựa chọn tự kết liễu mình mà? Thế nhưng theo hắn trong khoảng thời gian này tìm hiểu, thì bên trong Hoán Y Viện, chưa từng có một công chúa nào lựa chọn tự sát, chẳng lẽ các nàng tham sống sợ chết đến mức cam chịu tất cả mọi khuất nhục?
– Vậy mà phò mã lại hỏi thiếp thân loại vấn đề này?
Mỹ nhân có chút như điên dại cười ha ha…
– Người Kim của các người dùng loại thủ đoạn ác ma kia khống chế chúng ta, bây giờ còn lại hỏi chúng ta vì sao không tự mình đoạn tử?
Mỹ nhân thu hồi tiếng cười, liền phun nước bọt đến trên mặt Tống Thanh Thư:
– Phi, bỉ ổi vô sỉ…
Tống Thanh Thư cười khổ, cũng không biết mình chọc giận nàng từ đâu, lại nói đây là lần đầu tiên hắn bị nữ nhân nhổ nước bọt vào mặt đấy…
Mỹ nhân nhổ nước bọt xong, liền nhắm mắt lại, kết quả không như nàng nghĩ, cái tát cũng không có tới trên mặt mình, lúc nàng mở to mắt nhìn qua Tống Thanh Thư, vừa vặn nghênh tiếp cái ánh mắt thương tiếc kia của hắn, trong lòng run lên, từ trong ngực cầm ra cái khăn lụa lau khô trên mặt nước đọng:
– Phò mã thật cùng với người Kim không giống nhau…
– Có lẽ con người của ta tâm địa không được cứng.
Tống Thanh Thư tự giễu cười nói.
Đầu ngón tay mỹ nhân xẹt qua trên đôi môi hắn, si ngốc cười rộ lên:
– Không ngờ tới phò mã là một đại nhân vật như thế mà lại đa sầu, cũng được, nhìn phò mã không chán ghét như vậy, bản công chúa đêm nay sẽ tận tình phục thị phò mã một đêm.
– Hả…
Tối nay là đây là lần đầu tiên nàng tự nhận thân phận công chúa, Tống Thanh Thư lại cao hứng không nổi, bởi vì hắn chú ý tới đối phương ánh mắt trở nên mê ly phong tao lên, giống như là đã động tình.
Tống Thanh Thư nhức đầu, cái này kêu là cái sự tình gì a, đêm nay ta đang muốn tìm hiểu chính sự!
Chính đang do dự có nên nói thẳng ra hay không, thì mỹ nhân lại ôm lấy cổ của hắn, đem đôi môi đỏ tiến đến ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói:
– Nghe nói ngươi là phò mã Kim Quốc?
– Um…
Tống Thanh Thư vô thức gật đầu.
– Tư vị lúc ân ái cùng công chúa Kim Quốc thì như thế nào?
Mỹ nhân cắn môi, thanh âm bên trong tựa hồ xen lẫn một sự hưng phấn dị dạng.
– Cũng không tệ lắm.
Tống Thanh Thư phát hiện tâm trí của mình đột nhiên có chút không đủ dùng, cái phong cách này của nàng có chút không đúng a.
– Thiếp thân đêm nay sẽ cho phò mã biết, so với công chúa Kim Quốc, công chúa Tống Quốc ở trên giường… tư vị càng tốt hơn…
Giọng nói của công chúa Tống Quốc uyển chuyển tựa như phát ra thầm thì từ trong cổ mà ra, ngọt ngào không tưởng nổi.
Trong ngực nàng chẳng khác con tiểu miêu không an phận, cào vuốt trên thân Tống Thanh Thư làm hắn trong lòng run rẩy, làm hắn không khỏi cũng trì độn một chút.
Tống Thanh Thư liền cầm qua trên bàn chén rượu ngửi lấy, quả nhiên có mùi thôi tình được, liều thuốc vị đạo tuy không lớn, nhưng vừa đủ để cho một nữ nhân lên cơn động dục. Tống Thanh Thư trong lòng liền nghĩ: Có lẽ người Hoán Y Viện sợ công chúa Tống Triều không nghe lời, cho nên lặng lẽ tại trong bình rượu cho vào chút ít thôi tình dược để là mồi lửa dục vọng…
“Chuyện này ta phải làm sao bây giờ?” Tống Thanh Thư mắt trợn tròn, trong ngực nữ nhân đã từ từ cởi ra xiêm y uốn qua uốn lại, hai chân cũng tách rộng ra không chịu buông ra hai bên eo của Tống Thanh Thư, bị một mỹ nhân thiên kiều bá mị gần như trần trụi ôm thật chặt, cảm giác da thịt của nàng trơn mềm dán chặt ngồi trên thân thể của mình, cặp vú đầy đặn chen chúc ép sát trên ngực hắn, theo ma sát hai đầu núm vú đỏ hồng đã biến ngạnh kiều nộn, Tống Thanh Thư khó mà cầm giữ được chính mình, phía dưới cây côn thịt liền vọt cứng ngắc dựng đứng lên, cao cao nhếch lên thành cái lều dưới đũng quần, đối diện lấy cái mông đầy đặn trần trụi của công chúa chỉ còn cái tiểu nội khố nhỏ bé che đậy không đủ trên cái âm hộ no tròn của nàng.
Đã vậy nữ nhân còn còn thuận tiện lặng lẽ điều chỉnh thoáng cái góc độ tư thế, khiến cho cây côn thịt dưới lớp quần của hắn chĩa lên nhẹ nhàng đội lên ngay trên mật huyệt của nàng qua làn tơ mỏng của cái tiểu nội khố, biến thành một cái tư thế dâm đãng.
Tống Thanh Thư hưng phấn không biết nên như thế nào phát tiết, nhìn xem đôi mắt công chúa mê ly mị thái, cũng có chút nhịn không được, cúi đầu xuống, có chút thô lỗ hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mê người của nàng.
– Um…
Đầu lưỡi của hắn xâm lấn, thân dưới nữ nhân cảm nhận một cái cự vật khổng lồ đang muốn xuyên thủng lớp tơ mỏng cái tiểu nội khố mà vào… làm cho ý thức công chúa đã có điểm mơ hồ, nàng ôm chặt cổ của Tống Thanh Thư, đầu lưỡi cũng kịch liệt đáp lại lấy, tựa như đang ân ái cùng tình lang của mình… hơn nữa nàng còn có thể cảm giác được từ cửa miệng mật huyệt cái đồ vật kia hưng phấn mà nhúc nhích, mỗi một lần rung động đều làm cho thân dưới mẫn cảm của nàng đi theo run rẩy, bên trong mật huyệt âm dịch cơ hồ chảy ra nước ướt đẫm, mãnh liệt kích thích làm cho công chúa đặt toàn bộ cái mông đầy đặn của mình nặng nề ngồi xuống, Tống Thanh Thư vừa đúng phối hợp lấy từ hướng dưới lại để cho cây côn thịt thô to thoáng như muốn xé rách lớp vải quần đội vào bên trong mật huyệt của nàng…
Trong lòng của hắn đều có mấy phần lửa cháy, bên tai phảng phất vang lên tiếng ác ma dụ hoặc:
“Nữ nhân này là một vưu vật mà hai hoàng đế và một vương gia Kim Quốc đều đã chiếm lấy.”
“Nàng năm xưa là Ngũ công chúa xinh đẹp nhất của Bắc Tống.”
“Đêm nay nàng sẽ thuộc về ngươi.”
“Lại nói, nàng cũng không còn là cái gì hoàng hoa khuê nữ, sau này chắc chắn cũng sẽ không trách ngươi.”
“Như nữ nhân loại này chỉ cần cứ hưởng thụ, cứ giao hoan thoải mái là xong, hoàn toàn không có bất cứ trách nhiệm nào, cái cơ hội này cũng không có nhiều.”
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensex.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Cuối cùng Tống Thanh Thư vẫn là cưỡng chế đè xuống được tâm tư, kịp ngưng lại trước khi đưa cây côn thịt vào trong hang động âm đạo của nàng, dù sao vận mệnh của nàng đã đủ đáng thương, chính mình nỡ lòng nào lại tiếp tục giày vò nàng, chẳng khác nào lại cắm thêm trên người nàng nhất đao?
Tống Thanh Thư ôm lấy nàng phóng tới trên giường, đang định vận công bức ra tình độc trong thân thể của nàng, thì ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên tiếng động lớn, một đạo hàn quang hướng sau lưng của hắn đâm thẳng mà đến:
– Dâm tặc chết đi…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensex.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Thanh âm này tuy tràn ngập phẫn nộ, nhưng nghe qua hết sức quen thuộc, Tống Thanh Thư nhìn lại, không khỏi kinh ngạc, chính là Hoàng Sam nữ tử giả nam trang tiến vào Thu Hương lâu, sau đó lại biến mất không còn tăm tích, lúc đầu hắn còn có chút bận tâm, đêm nay Thu Hương lâu vương tôn quyền quý tụ tập, tùy tùng cao thủ đông đảo, còn lo lắng nàng đang có thương tích trong người, nếu đụng phải chuyện sử dụng võ công thì vô cùng phiền phức.
Thời khắc điện quang hảo thạch, Tống Thanh Thư kịp phản ứng, hắn rú lên quái dị, chật vật tránh thoát một kiếm ôm hận này của Hoàng Sam nữ tử.
– Chỉ là hiểu lầm!
Tống Thanh Thư ngượng ngập nói, vừa muốn giải thích, đột nhiên nhớ tới bây giờ chính mình đang bộ dáng Đường Quát Biện, Hoàng Sam nữ tử cũng không biết mình.
Hoàng Sam nữ tử bức lui Tống Thanh Thư xong, cũng không có công phu phản ứng tiếp tục đến hắn, trước tiên thăm dò nhìn trạng thái của Ngũ công chúa, nhìn thấy nàng hai mắt mê đắm, đôi má đỏ bừng thì rõ ràng là nàng bị trúng phải thôi tình dược, giận dữ:
– Ta phải giết tên dâm tặc này!
– Ai… ai… ai…
Thấy được nàng giống như mẫu hổ nhào tới, Tống Thanh Thư vội vàng bốn phía trốn tránh, mượn nhờ không gian trong phòng thu hẹp cùng bàn ghế ngăn cản, hắn không muốn bại lộ võ công, nên cũng chỉ là miễn cưỡng có thể tránh né đối phương công kích…
– Cái gì mà là dâm tặc, ta rõ ràng còn chưa bắt đầu được cái gì cả!
Tống Thanh Thư cảm thấy mình bị ủy khuất, có thể Hoàng Sam nữ tử nghe được lời nói của hắn không những không có thu tay lại, mà trong đôi mắt sát ý ngược lại càng tăng lên, ra chiêu càng là tàn nhẫn không thôi.
– Lại nói, ta là bỏ ra hai mươi vạn lượng hoàng kim mua nàng, cho dù quả thật có dâm một chút thì thế nào? Cô nương này thật không chịu nói đạo lý gì cả!
Tống Thanh Thư mặt dày mày dạn đem công lao Thường Thắng Vương chiếm làm của riêng, trên mặt không có chút nào xấu hổ.
– Ngươi…
Hoàng Sam nữ tử mắt hạnh trợn lên, thấy hắn trốn đi trốn tới thì không truy nữa, mà thuận tay giật xuống cái màn lụa trên giường quăng ra, màn lụa phảng phất mọc ra mắt, lập tức liền cuốn lấy chân của Tống Thanh Thư.
“Bạch Mãng Tiên Pháp? Nữ nhân này quả nhiên tinh thông Cửu Âm Chân Kinh!”
Tống Thanh Thư thoáng cái thất thần, liền bị nàng làm cho bị vấp lảo đảo, vội vàng ôm lấy cây cột bên cạnh, một bên chống cự cái chân truyền đến sức kéo, một bên nhắc nhở:
– Thị vệ của ta sẽ chạy tới, cô nương nếu có bản lĩnh đừng có chạy, chờ bọn họ bắt giữ được cô nương, ta đêm nay nhất định sẽ thử qua cái tư vị ân ái nhất tiễn hạ song điêu…
Hoàng Sam nữ tử suýt chút bị lời nói của hắn làm cho tức giận đến thổ huyết, bất quá lời nói đối phương ngược lại quả thật nhắc nhở nàng, nghe từ nơi xa hành lang truyền đến tiếng chân của quân thị vệ ầm ĩ, nàng minh bạch chính mình đang có thương tích trong người, nếu cùng tên hỗn đản này dây dưa không rõ, thì lát nữa nếu có muốn rời khỏi cũng không kịp.
– Dâm tặc, lần sau ta sẽ lấy cái mạng chó của ngươi!
Hoàng Sam nữ tử hung hăng nguýt hắn một cái, đem hình dạng của hắn ghi nhớ trong đầu, liền ôm lấy Ngũ công chúa nằm trên giường từ cửa sổ lao ra, lấp tức nghe bên ngoài tiếng rên gào của đám thị vệ bị thương…
“Nữ nhân này giống như một Tiên Tử không dính khói lửa trần gian, nhưng xuất thủ cũng là tàn nhẫn vô cùng.” Tống Thanh Thư đưa mắt nhìn theo thân ảnh nàng biến mất ở xaxa, rốt cục thở dài một hơi.
– Đường Quát huynh, ngươi không sao chứ?
Hoàn Nhan Lượng vừa vặn từ phòng khách đi ra, thì nghe đến bên này náo loạn sự tình thích khách, vội vàng chạy tới xem xét.
– May mắn Vương gia tới kịp thời, nếu không thì cái mạng nhỏ này hôm nay coi như đã xong tại đây.
Tống Thanh Thư làm ra một bộ dáng còn sợ hãi.
Nhìn thấy hắn vội vàng run sợ, Hoàn Nhan Lượng trong lòng xem thường, nhưng ngoài miệng lại cực kỳ khách sáo:
– Có ai không, nhanh mang dâng trà cho phò mã uống một chút! Còn có, đem lão bản Thu Hương lâu gọi tới đây, nơi nay làm thế nào, mà để thích khách trà trộn vào đến cũng không biết…
Nhìn lấy Hoàn Nhan Lượng phóng khoáng ung dung, trong lòng Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ: “Hoàn Nhan Lượng này nhân phẩm tuy thấp kém, tuy nhiên cũng là có mấy phần bản sự, một trận an bài ngay cả giọt nước cũng không lọt qua kẽ hở, đã khống chế cục diện, lại khắp nơi lấy lòng…”
Tâm hắn đang để trên thân Hoàng Sam nữ tử cùng vị Ngũ công chúa kia, đương nhiên không muốn tiếp tục ở lại Thu Hương lâu, nên ứng phó cùng Hoàn Nhan Lượng vài câu, liền nói thân thể mình không thoải mái, nên muốn về nhà nghỉ ngơi.
Hoàn Nhan Lượng thì cho là hắn bị hoảng sợ lại xuất ra bệnh, nên vừa xem thường vừa cao hứng, nghĩ thầm Đường Quát Biện này dạng này vô dụng ngày sau ta chiếm đoạt được Ca Bích chẳng phải là lại càng dễ? Thế là lập tức điều một đội thị vệ tới hộ tống Tống Thanh Thư hồi phủ.
Từ Thu Hương lâu ra ngoài, Tống Thanh Thư liền bắt đầu suy nghĩ Hoàng Sam nữ tử đến tột cùng sẽ đi đến chỗ nào, bời vì gần đây có đến ba lần bốn lượt sự kiện thích khách, cho nên phòng ngự so ngày thường sâm nghiêm rất nhiều, nàng đang có thương tích trong người, muốn thoát ra khỏi thành chỉ sợ không dễ dàng.
Cũng không có khả năng tránh ở chỗ nào ở bên trong dân cư, bời vì gần đây quân trong thành, mỗi ngày đều đến từng nhà kiểm soát người xa lạ, Hoàng Sam nữ tử muốn giấu thân cũng giấu không được.
“Chẳng lẽ…” Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, ánh mắt chuyển hướng nơi xa trong hoàng cung.
Trở lại Đường Quát phủ đệ, sau khi đám thị vệ của Hoàn Nhan Lượng ra về, Tống Thanh Thư quay người, một lát sau liền hướng đến phương hướng hoàng cung tiến đến, hắn sở dĩ không lập tức cải trang thay đổi thành Tiểu Hưng quốc, là bởi vì một tên thái giám, đêm hôm khuya khoắt ở bên ngoài hoàng cung đi dạo loạn, bị binh lính tuần tra phát hiện thì rất dễ dàng bại lộ.
Chui vào hoàng cung, trước tiên tìm một nơi hẻo lánh thay đổi y phục cùng mặt nạ, Tống Thanh Thư liền nghênh ngang hướng đến chỗ ở của Tiểu Hưng Quốc đi đến.
“Quả nhiên là ở chỗ này a.” Tống Thanh Thư tại cửa ra vào, nghe được tiếng hít thở hai người, một khí tức kéo dài quen thuộc, lộ ra lại chính là Hoàng Sam nữ tử, một khí tức khác thì tán loạn, rõ ràng hẳn là không biết võ công, chắc chắn là vị Ngũ công chua kia được nàng cứu đi.
– Tiên tử tỷ tỷ, tiểu nhân đã trở về.
Tống Thanh Thư liền lên tiếng trước, miễn cho vừa vào cửa thì lại nghênh đón mình lại là một kiếm.
Đẩy cửa ra, Tống Thanh Thư liền phát giác được sau lưng mình lại chống đỡ mũi kiếm, liền giơ tay lên cười khổ:
– Lần nào cũng như vậy, có cần phải thế không?
Hoàng Sam nữ tử thừa cơ nhìn bên ngoài cửa, không có thấy người đi theo, liền đóng cửa thật kỹ, một mặt áy náy nói ra:
– Chúng ta thân ở hiểm địa, không thể không cẩn thận, xin lỗi.
Trải qua đoạn thời gian gặp gỡ trước, quan hệ của hai người đã tương đối quen thuộc, nếu không lấy tình tình của Hoàng Sam nữ tử sao lại đối với một tên thái giám mà xin lỗi.
– Chúng ta?
Tống Thanh Thư biết rõ vẫn cố ý hỏi, hai tròng mắt hắn lăn lông lốc xoay chuyển, tìm kiếm nơi hạ lạc của Ngũ công chúa.
Hoàng Sam nữ tử mặt lộ do dự, cuối cùng vẫn là kéo hắn đi đến buồng trong:
– Ta cứu một người, ngươi không nên đem chuyện hôm nay nhìn thấy nói ra với ai…
Tống Thanh Thư vỗ ngực bảo đảm nói:
– Tỷ tỷ yên tâm đi, tiểu nhân quyết sẽ không đối người khác tiết lộ nửa lời…
Vào bên trong phòng, Tống Thanh Thư liếc qua liền nhìn thấy Ngũ công chúa đang nằm ở trên giường, thầm khen một tiếng: Tốt cho một hình ảnh hoa hải đường xuân a… Khó trách làm cho nhiều nam nhân phải thần hồn điên đảo, dù là thần sắc tiều tụy, vẫn không giảm mảy may phong thái.
Tống Thanh Thư chú ý tới nàng ánh mắt so với trước đó tại Thu Hương lâu thì thanh tịnh hơn rất nhiều, nàng đã khôi phục thần trí, Hoàng Sam nữ tử võ công đã cao, kinh nghiệm giang hồ cũng phong phú, điểm này thôi tình độc đương nhiên không làm khó được nàng.
Nhìn thấy trong phòng đột nhiên xuất hiện thêm một thái giám, Ngũ công chúa sắc mặt biến hóa, nhìn về phía Hoàng Sam nữ tử, Hoàng Sam nữ tử vội vàng trấn an:
– Yên tâm đi, hắn là người một nhà.
– Người một nhà?
Ngũ công chúa nghi ngờ nhìn Tống Thanh Thư liếc qua, tuy nhiên vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư mặc trang phục của Kim Quốc, liền không nhịn được nhớ tới một số chuyện cũ, sắc mặt liền có chút không dễ nhìn.
Hoàng Sam nữ tử gật đầu, lại đối Tống Thanh Thư giới thiệu:
– Vị này là… một vị bằng hữu của ta, có khả năng tạm thời ở chỗ này vài ngày, ngươi không ngại chứ?
– Không ngại… đương nhiên không ngại, ha – ha…
Tống Thanh Thư lộ ra biểu lộ kinh ngạc…
– Tỷ tỷ tựa như tiên nữ hạ phàm a, bây giờ lại có một bằng hữu cũng xinh đẹp như vậy.
Hoàng Sam nữ tử cười lên:
– Ta biết ngươi luôn dỗ ngọt, không cần phải vuốt mông ngựa.
– Xinh đẹp sao? Nếu muốn là có thể lựa chọn, ta tình nguyện không muốn mình lại có cái dung mạo xinh đẹp này.
Ngồi ở trên giường Ngũ công chúa sâu kín thở dài một hơi.
Tống Thanh Thư thầm mắng mình dốt, nữ nhân bình thường ai cũng thích ngươi khen nàng xinh đẹp, bất quá trước mắt Ngũ công chúa này, rõ ràng đây là một ngoại lệ, lấy nàng đã gặp những tao ngộ kinh hãi, lại đi khen nàng xinh đẹp, không phải là cố ý đâm cho nàng vết sẹo sao a…
– Đã qua… đã trôi qua rồi, từ nay về muội sẽ không để cho tỷ chịu khổ nữa. Hoàng Sam nữ tử vội vàng ngồi vào bên cạnh nàng, vỗ nhè nhẹ lấy nàng an ủi.
– Ha ha, mọi người chắc là đói rồi, để tiểu nhân mang ít thức ăn đến, ăn một chút gì thì có thể tâm tình liền tốt hơn…
Tống Thanh Thư liền qua ngự thiện phòng đi một vòng lấy ra.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensex.vip/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Một bên đem thức ăn bày đến bàn nhỏ bên cạnh giường, Tống Thanh Thư oán thầm: “Hừ, phải nắm chắc thời gian từ trong miệng các nàng đạt được tình tức cần thiết, mỗi ngày cứ giả vờ ngây ngốc như thế này, thời gian cũng là ta chịu đựng quá đủ rồi…”
Lúc này Ngũ công chúa thừa cơ đem Hoàng Sam nữ tử kéo qua một bên thì thầm:
– Hắn có đáng tin? Tại sao muội lại biết hắn…
– Chuyện này nói đến thì dài dòng, bất quá hắn có thể dựa vào, không cần phải lo lắng…
Hoàng Sam nữ tử nhỏ nhẹ giải thích nói.
Thấy ngữ khí của Hoàng Sam nữ tử kiên định, Ngũ công chúa gật đầu, xem như tán đồng lời Hoàng Sam nữ tử phán đoán, lúc này ngoài cửa sổ một trận gió nhẹ thổi tới, nàng đột nhiên nhăn nhíu cái mũi, nghi ngờ nhìn Tống Thanh Thư đang đứng ở đầu làn gió.
– Thái giám, ngươi tới đây một chút.
Ngũ công chúa đột nhiên vẫy tay đối với Tống Thanh Thư, một bên Hoàng Sam nữ tử nghi ngờ liếc nhìn nàng.
– Vị tỷ tỷ mỹ nữ kia, có chuyện gì a?
Tống Thanh Thư không hiểu gì, bất quá vẫn là đi nhanh tới, trong lòng bối rối không thôi, một canh giờ trước đây nữ nhân này còn cung kính phục thị ta, không nghĩ tới chỉ một lát công phu như thế, liền đến phiên ta ở trước mặt nàng cung kính, quả nhiên là phong thủy lưu chuyển a.
Khi Tống Thanh Thư tới gần, sắc mặt Ngũ công chúa biến hóa, tuy nhiên nàng rất nhanh che giấu qua, mỉm cười hỏi:
– Ngươi tên là gì a.
– Tiểu nhân là Tiểu Hưng Quốc.
Tống Thanh Thư đáp.
Ngũ công chúa lại tùy ý hỏi hắn mấy vấn đề, Tống Thanh Thư tuy nghi hoặc không hiểu, vẫn là từng câu trả lời, sau cùng Ngũ công chúa đột nhiên nói một câu:
– Tiểu Hưng tử, tỷ tỷ có chút khát nước, ngươi có thể ra ngoài lấy cho tỷ tỷ ly nước a.
– Há… được rồi…
Tống Thanh Thư cảm thấy nàng đột nhiên trở nên có chút quái lạ, nhưng nói ra quái lạ ở điểm nào, thì hắn đành chịu…
Thừa dịp Tống Thanh Thư ra ngoài, sắc mặt Ngũ công chúa liền trở nên tái nhợt vô cùng, nàng vội kéo Hoàng Sam nữ tử rỉ tai:
– Hắn không phải là thái giám, mà hắn chính là…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/05/2021 03:20 (GMT+7) |