Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 » Phần 86

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 - Dịch giả Meode

Phần 86

Tống Thanh Thư ngón tay đã đưa đến gần bên cạnh yết hầu nàng, trong lòng do dự chưa quyết định ra tay…

Tiểu Đông Hậu sau này tiếp nhận mưa móc đầy đủ, lúc này dung nhan càng thêm tỏa sáng kiều diễm, xấu hổ đồng thời sầu lo nói tiếp:

– Có phải là lúc ở Thịnh Kinh thành hoàng thượng được đại thần nào tiến cống cho loại Hổ Lang chi dược bí vật gì đó nên Hoàng thượng thay đổi khá nhiều, thần thiếp sợ rằng loại dược vật này dùng lâu dài sẽ làm tổn hại Long thể của hoàng thượng…

Tống Thanh Thư sững sờ, dở khóc dở cười, hắn không nghĩ tới Tiểu Đông Hậu nói chính là chuyện này:

– Nàng tại sao nói như vậy? ‘

Tiểu Đông Hậu thẹn thùng đem mặt vùi ở trong lồng ngực của hắn, thấp giọng nói:

– Vật đó của Hoàng thượng so với trước đây thì long tinh hổ mãnh đã vậy tự nhiên còn to lớn hơn nhiều, thần thiếp có chút không chịu nỗi mỗi lần bị Hoàng thượng thảo phạt.

– Làm sao, nàng không thích nó như vậy sao?

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc của nàng…

– Thần thiếp… đương nhiên rất là… yêu thích.

Tiểu Đông Hậu mím môi, ửng đỏ mặt.

– Chỉ là sợ ảnh hưởng đến thân thể của hoàng thượng…

– Yên tâm đi, trẫm tự có chừng mực.

Tiểu Đông Hậu thân thể trong ngực hắn vặn vẹo, Tống Thanh Thư cảm thấy mình lại hừng hực, liền đưa tay mò xuống bên trong cái âm hộ của nàng, Tiểu Đông Hậu rất nhanh hiểu ý, u oán liếc mắt nhìn hắn, nhưng đôi mắt to ngập nước của nàng nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Thư, trong ánh mắt vũ mị lại lộ ra một sự khiêu khích tình, từ từ nàng hở rộng hai chân để bàn tay của hắn thuận tiện xâm nhập vào cửa hang âm đạo mình…

Hai bầu quầng vú ngọc nhuận của Tiểu Đông Hậu đỏ bừng do nàng đã chìm vào dục diễm, đôi đầu núm vú tiên diễm đứng thẳng mềm mại đáng yêu tựa như nhụy hoa xấu hổ ngượng ngùng chờ mong ong bướm đến đùa giỡn nhụy hoa.

Tống Thanh Thư tách ra hai đùi ngọc Tiểu Đông Hậu rồi cả người đè lên tới, nàng lập tức ôm lấy cổ Tống Thanh Thư, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, duỗi ra đầu lưỡi màu hồng phấn đưa đến bên miệng hắn hôn lên, hai người trên giường quay cuồng tiếp tục hôn môi, môi của bọn họ tựa như dính chặt dính cùng một chỗ, hai đầu lưỡi dây dưa cuốn quấn, khi Tống Thanh Thư thở hổn hển, miệng rời khỏi đôi môi Tiểu Đông Hậu, thì đầu lưỡi của nàng không tự chủ lại truy đuổi môi hắn, vì vậy Tống Thanh Thư lần nữa mút lấy đầu lưỡi Tiểu Đông Hậu vươn ra, sau đó đem đầu lưỡi mình với vào Tiểu trong miệng Đông Hậu, mút hút lộng lấy gắn bó cùng đầu lưỡi linh xảo nàng, thẳng đến khi đầu lưỡi cùng môi đều run lên, nước miếng của bọn hắn hòa khí tức trong miệng tan ra làm thành một thể.

Tống Thanh Thư biểu hiện trở nên vô cùng sung sướng, chính là suy nghĩ bây giờ chính mình dại gì từ bỏ sinh hoạt sướng như thần tiên thế này, việc gì mà lại một lần nữa quay trở lại tháng ngày đầu đao liếm huyết đây.

Tiểu Đông Hậu đang không ngừng phát sinh ra tiếng rên rỉ từ trong cổ họng, Tống Thanh Thư một bên hưởng thụ đầu lưỡi linh hoạt của nàng, một bên thưởng thức dương vật của mình đang được dường hang cái âm đạo nhỏ bé của nàng siết chặt từng hồi, đột nhiên thần sắc hắn đông cứng lại, chụp lấy cái áo ngủ bằng gấm kề bên nhanh chóng khuấy lên lên.

“Leng keng… leng keng…”

Mười mấy cây Tú Hoa châm bị áo ngủ bằng gấm đánh rơi trên mặt đất, Tiểu Đông Hậu lúc này mới ý thức được có thích khách, hoảng sợ trốn đến phía sau lưng Tống Thanh Thư.

– Ồ… Không ngờ hoàng thượng lại còn là một cao thủ thâm tàng bất lộ.

Theo một giọng nói quen thuộc vang lên, Tống Thanh Thư sắc mặt cổ quái nhìn chậm rãi đi tới một bóng hình xinh đẹp.

– Đông Phương giáo chủ?

Tống Thanh Thư cười khổ nói.

– Hoàng thượng làm sao nhận ra được ta?

Đông Phương Mộ Tuyết ngẩn ra, ngày hôm nay vì ám sát Khang Hy mà đến, kiêng kỵ sau này triều đình trả thù, làm ảnh hưởng đến đến người của Nhật Nguyệt Thần Giáo, cho nên không có xuất hiện với hình dạng Đông Phương Bất Bại, mà lại mặc lấy y phục nữ nhân gặp người, nào ngờ Khang Hy vừa nhìn thấy lại nhận ra được nàng.

Tống Thanh Thư cười khổ, hắn làm sao mà không nhận ra được Đông Phương Mộ Tuyết chứ, hữu tâm quen nhau, nhưng lúc này vì can hệ trọng đại, nên không dám lộ ra bí mật, đành phải thám thính mục đích của đối phương:

– Không biết Đông Phương giáo chủ đêm khuya đến viếng thăm, có chuyện gì hay không?

Đông Phương Mộ Tuyết đè xuống nghi hoặc, từ tốn nói:

– Bổn tọa có một bằng hữu, trước đây không lâu bị hoàng thượng giết chết, trên chốn giang hồ bổn tọa bằng hữu không có nhiều, chỉ có hắn duy nhất là một, đương nhiên phải đến để nghe một lời giải thích.

Nghe được nàng nói, nội tâm Tống Thanh Thư cảm động, hắn cùng Đông Phương Mộ Tuyết quan hệ vẫn rất vi diệu, người yêu thì không thể nói như vậy được, kẻ địch đương nhiên cũng không phải, nếu nói thật đúng, thì đó là sự nhung nhớ đối thủ để hình dung mới thích hợp một chút.

Thấy nàng lại vì mình mà thâm nhập hang hùm, cảm khái sau khi hưng khởi thì lại nổi lên tâm tư trêu ghẹo nàng, vừa ra hiệu Tiểu Đông Hậu trấn định lại, vừa nói:

– Trẫm quãng thời gian trước giết người không ít, không biết bằng hữu của Đông Phương giáo chủ là vị nào vậy?

– Hoàng thượng đã biết thì cần gì phải hỏi chứ.

Đông Phương Mộ Tuyết sắc mặt âm trầm.

– Đương nhiên đó là Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư cảm động, nhưng biến sắc nói:

– Tống Thanh Thư có ý đồ ám sát trẫm, trẫm tự nhiên phải giết hắn vả lại trẫm cũng không biết hắn là bằng hữu của Đông Phương giáo chủ… À… như vậy đi, trẫm phải làm như thế nào mới có thể làm cho lửa giận Đông Phương giáo chủ nguôi xuống, thì cứ nói.

– Hắn đúng là thông minh một đời, nhưng lại hồ đồ nhất thời gây nên họa sát thân.

Đông Phương Mộ Tuyết trong mắt lóe ra sát khí.

– Bổn tọa tuy rằng không biết vì sao hắn đột nhiên muốn giết hoàng thượng, nhưng nếu là nguyện vọng của hắn trước khi chết, vậy thì bổn tọa phải giết hoàng thượng để hoàn thành tâm nguyện của hắn.

Vừa dứt lời, chỉ thấy bóng trắng lóe lên, khoảng cách giữa hai người là mấy trượng lập tức không tồn tại, Đông Phương Mộ Tuyết đã xuất hiện ở trước mắt Tống Thanh Thư, hai ngón tay ngọc kẹp lấy một mũi Tú Hoa Châm, hướng về mi tâm của hắn đâm tới.

Tống Thanh Thư vội vã giơ tay hướng về cổ tay nàng điểm một cái, vừa đem mũi Tú Hoa Châm đánh lệch về một bên, thì phát hiện bàn tay trắng nõn như ngọc của Đông Phương Mộ Tuyết vô thanh vô tức đánh đến trước ngực hắn.

Song chưởng đụng vào nhau, một thân ảnh màu trắng lùi về mấy bước, thấy Tống Thanh Thư vẫn ngồi yên ở trên giường không có truy kích theo, Đông Phương Mộ Tuyết mới lau vệt tơ máu nơi khóe miệng, vẻ mặt trầm trọng nhìn hắn:

– Chẳng trách lấy võ công Tống Thanh Thư, ám sát bị thất bại mà không tẩu thoát được, bổn tọa vốn tưởng rằng hắn chết là do lão thái giám kia ra tay, bây giờ nhìn lại, nguyên lai hoàng thượng mới là cao thủ chân chính trong cung.

Đông Phương Mộ Tuyết lần trước bị Trương Vô Kỵ đánh lén trọng thương, vẫn ở lại Ngũ Độc Giáo tỉnh Vân Nam điều dưỡng thương, vừa rồi nghe tin Tống Thanh Thư bị lột da tróc thịt, tâm tình khuấy động khó bình lặng, liền cưỡng chế thương thế, lên phía bắc Tử Cấm Thành, muốn ám sát Khang Hy báo thù cho hắn, nào ngờ Khang Hy vẫn là thâm tàng bất lộ.

Đông Phương Mộ Tuyết phỏng chừng dựa theo võ công Khang Hy, chính mình thời điểm võ công toàn vẹn cũng khó có thể thắng được, huống chi bây giờ võ công chỉ còn dư lại ba thành công lực không tới, vừa rồi chạm một chưởng, thương thế bên trong cơ thể đã có chút ép xuống không được, hôm nay sợ rằng không những không báo được thù, mà ngay cả mình tính mạng cũng khó bảo toàn ở nơi đây.

Thấy Đông Phương Mộ Tuyết đôi mi thanh tú nhíu lại, Tống Thanh Thư đau long, nhưng lại có chút mừng rỡ, dù sao lúc trước hai người so tài, hắn vẫn bị nàng ngăn chặn được, bây giờ tình thế đã nghịch chuyển, võ công của hắn đã tấn tới khác trước nhiều rồi…

Tiện tay điểm lấy huyệt ngủ Tiểu Đông Hậu, Tống Thanh Thư phủ lên người bộ y phục, ung dung đứng lên, hướng về Đông Phương Mộ Tuyết đi đến, vừa hỏi:

– Đông Phương giáo chủ đã cùng Tống Thanh Thư từng có ước hẹn?

– Chưa từng…

Đông Phương Mộ Tuyết điều tức chân khí trong cơ thể, một bên ngưng thần đề phòng.

– Vậy Tống Thanh Thư là người thân thất lạc trước kia của Đông Phương giáo chủ?

– Không phải…

– Vậy thì không là gì cả, Đông Phương giáo chủ cần gì vì một người không thân thiết mà đặt bản thân mình vào nguy hiểm?

Tống Thanh Thư đi tới trước người Đông Phương Mộ Tuyết, rất nhanh vuốt lấy mái tóc nàng, trên mặt tà tà mỉm cười.

– Trẫm quyền lực khắp tứ hải, Đông Phương giáo chủ võ công cao cường, chi bằng gả cho trẫm, hai chúng ta cùng liên thủ, thiên hạ chẳng phải là ở dưới tay của hai người chúng ta sao.

Đông Phương Mộ Tuyết một đời kiêu hãnh chưa từng bị trêu đùa như thế này, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, một chưởng cùng lúc hướng về Tống Thanh Thư đánh tới, nhưng hắn lại ung dung né qua, hai người rất nhanh nhập lại giao thủ.

Ưu thế lớn nhất Đông Phương Mộ Tuyết chính là thân pháp đệ nhất thiên hạ, chẳng qua bất đắc dĩ đang bị trọng thương, tốc độ thân hình chuyển dịch khó tránh khỏi chậm hơn lúc trước, ngược lại Tống Thanh Thư thì càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng Đông Phương Mộ Tuyết chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Tống Thanh Thư đang suy nghĩ định dừng tay, đột nhiên mặt biến sắc, vội hướng về bên cạnh nhảy qua.

“Ầm…”

Một làn roi dài quét ngay vào vị trí hắn vừa đứng, trên sàn cứng rắn gạch vuông vỡ vụn thành từng mảnh.

Tống Thanh Thư quay đầu nhìn ra, thấy dưới ánh trăng một mỹ nhân thanh lệ vô cùng, cầm trong tay trường tiên, đang đứng ở cách đó không xa lạnh lùng đang nhìn mình.

Tống Thanh Thư cả người run lên, sắc mặt khó coi.

– Là phái Nga Mi, Chu Chỉ Nhược?

Đông Phương Mộ Tuyết nhãn lực cỡ nào cao minh, đương nhiên liền nhìn ra chiêu thức võ công đối phương, Bạch Mãng Tiên Pháp của phái Nga Mi Phái với phương pháp đặc hữu thổ nạp chân khí, nếu không phải chưởng môn Chu Chỉ Nhược của phái Nga Mi thì còn là ai khác nữa.

– Cô nương là người phương nào?

Nhìn Đông Phương Mộ Tuyết dung mạo mỹ nhân xinh đẹp không kém gì mình, Chu Chỉ Nhược nghi hoặc hỏi.

Nàng vừa tới không lâu, chỉ nhìn thấy Đông Phương Mộ Tuyết cùng Khang Hi đang nhập lại giao chiến, thấy Đông Phương Mộ Tuyết dần dần rơi vào thế hạ phong, nàng cũng khiếp sợ với võ công cao cường của Khang Hy, không chút suy nghĩ liền ra tay giúp đỡ.

– Chỉ là một bằng hữu bình thường của Tống Thanh Thư mà thôi.

Đông Phương Mộ Tuyết cũng thán phục vẻ đẹp của Chu Chỉ Nhược, tâm tình trong long nàng đột nhiên trở nên kỳ lạ…

– Bằng hữu bình thường?

Chu Chỉ Nhược đương nhiên không tin, một bằng hữu bình thường làm sao lại dám mạo hiểm vào chốn nguy hiểm lớn như vậy để báo thù cho Tống Thanh Thư, huống chi dung nhan lại còn xinh đẹp kiều diễm như vậy.

– Chu chưởng môn muốn ở trước mặt ta ra vẻ mình là chính cung sao?

Đông Phương Mộ Tuyết lạnh rít lên.

– Cô nương có thể đã nhầm người rồi… còn muốn tranh hơn thua thì hãy tranh giành với người bên kia kìa…

Chu Chỉ Nhược nghi ngờ hướng tầm mắt về phương hướng Đông Phương Mộ Tuyết nhìn lại, thấy một Hắc Y nữ lang từ trong bóng tối đi ra, trên tay nắm một thanh Xà Hình bảo kiếm vàng chói lọi, tuy rằng diện mạo bị cái khăn đen che đậy, nhưng lộ ra đôi mi thanh tú mắt sáng như sao cùng với dáng người thì vẫn có thể kết luận được nàng là một đại mỹ nhân tuyệt sắc.

– Hừ… đây là nơi nào, mà các ngươi còn tranh giành tình lang…

Hạ Thanh Thanh hừ một tiếng, nàng cũng mới vừa đến không lâu, không nghe thấy Đông Phương Mộ Tuyết cùng Tống Thanh Thư đối thoại, nhưng nhìn thấy võ công Khang Hy sâu không lường được, trong lòng quả thực là lo lắng không ngớt.

Khi tận mắt nhìn thấy võ công Khang Hy, thì biết kế hoạch báo thù trước đây của mình chỉ là một trò cười, không chỉ báo thù vô vọng mà đã còn liên lụy đến tính mạng Tống Thanh Thư, nếu biết sớm võ công Khang Hy, thì mình còn báo mối thù gì nữa, chi bằng cùng với Tống Thanh Thư như hình với bóng chẳng phải là tốt hơn.

Tự trách trong lòng giống như thuỷ triều dâng lên, Hạ Thanh Thanh lúc này chỉ muốn cùng Khang Hi đồng quy vu tận, đương nhiên không muốn nhìn thấy hai nữ nhân cường lực kia giúp đỡ, còn hai nữ nhân đó cùng Tống Thanh Thư có mối quan hệ gì, nàng giờ khắc này đã không còn muốn quan tâm đến.

– Ai ở đây tranh giành tình lang?

Chu Chỉ Nhược khuôn mặt lạnh như hàn băng.

– Khang Hy chết thì chỉ có thể chết trong tay ta, không thể để cho người khác giết được, nếu như bị người trong giang hồ biết phu quân của ta bị người giết, nhưng không thể báo thù cho hắn, ta đường đường chưởng môn phái Nga Mi còn mặt mũi nào đứng chân trong chốn giang hồ?

Nghe Chu Chỉ Nhược nói, Đông Phương Mộ Tuyết khinh thường nhăn mặt, Hạ Thanh Thanh cũng hừ lạnh một tiếng.

Nhìn bầu không khí giữa trường quỷ dị đến lạnh người, Tống Thanh Thư quả thực muốn chửi má nó, đám Đại nội thị vệ làm ăn như thế nào, lại để cho nhiều thích khách như vậy xâm nhập vào trong, cho dù bây giờ hắn muốn xuất hiện thân phận thật sự của hắn thì cũng không xong rồi, nghĩ đến lúc đồng thời đối mặt với ba nữ nhân cùng mình có quan hệ phức tạp như vậy, đầu óc Tống Thanh Thư như muốn nổ tung.

– Ngươi muốn vấn vương thì tự mình vấn vương đi.

Hạ Thanh Thanh không nhịn được, nói xong liền giơ lên Kim Xà kiếm tấn công đến Tống Thanh Thư, lúc này nàng đã một lòng muốn chết, bởi vậy mỗi chiêu số tung ra đều là liều mạng, không có một chút phòng thủ gì cả, nàng chỉ hy vọng mình trước khi chết có thể làm cho Khang Hi trọng thương, mặt khác để cho hai người nữ nhân kia tranh thủ cơ hội giết hắn.

Thấy Hạ Thanh Thanh toàn thân đều có sơ hở chết người, Tống Thanh Thư nhức đầu, hắn thì không thể thật sự ra tay đã thương nàng, đành dùng khinh công tránh né sự công kích của nàng.

– Cẩn thận!

Đông Phương Mộ Tuyết nhìn thấy Hạ Thanh Thanh chiêu nào chiêu nấy liều mạng, một cách điên cuồng, làm cho nàng biến sắc, vừa tức giận Tống Thanh Thư sao lại có thể làm cho nhiều nữ nhân chân tâm một lòng với hắn, vừa lại không muốn nhìn Hạ Thanh Thanh cứ như thế mà chết trong vô vọng, nên liền vội vã yểm hộ tấn công tới, để cho Khang Hi không có cơ hội ra tay gây thương tích cho Hạ Thanh Thanh.

Nhìn hai người tiền hậu giáp kích Khang Hi, Chu Chỉ Nhược sắc mặt âm tình biến hóa, nàng ràng hai nữ nhân này cùng Tống Thanh Thư có quan hệ không minh bạch, bản thân nàng không muốn cùng các nàng đó có quan hệ gì, chứ đừng nói chi là liên thủ với các nàng vì Tống Thanh Thư báo thù. Nhưng cùng lúc nàng cũng thấy rõ ràng, dựa vào biểu hiện võ công của Khang Hy, chính mình một người cũng không cách nào đánh lại hắn.

Suy nghĩ một lúc, Chu Chỉ Nhược tức hận giậm chân, cũng vung lên thanh trường tiên, gia nhập vào chiến đoàn tấn công.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 26/04/2021 21:01 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex