Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv99.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 » Phần 228

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1

Phần 228: Không Cánh Mà Bay

Cát trưởng quan thật là biết nói đùa, tiểu khả mua bán nhỏ như vậy, toàn nhờ vào bằng hữu các lộ nể mặt.

Cổ Phú Quý dứt lời liền nhét một thỏi bạc vào trong tay Cát sáo quan.

Cát sáo quan kia cũng là tay lão luyện, miệng còn làm bộ khước từ nói:

– Hai ta kết giao bằng hữu đã lâu, không quan trọng chút tiền bạc này.

Nói chưa dứt lời đã dùng tay áo rộng thùng thình phủ xuống thỏi bạc, thỏi bạc giống như mọc chân, chui vào trong tay áo y.

Thì ra Cát sáo quan là quan quân Thủy sư Trường Giang phòng thủ đường thủy ở đoạn sông Qua Châu, bắt bớ trộm cắp. Cổ Phú Quý thường hay qua lại, đã sớm quen thuộc tới mức không cần câu nệ với những quan quân này.

Cát sáo quan làm quan quân giang phòng hơn mười năm, thu vô số tiền cữ thường lệ, song thủ luyện vô cùng chuẩn xác. Thỏi bạc Cổ Phú Quý kia vừa vào tay, đã biết là bạc ròng nguyên chất nặng năm lượng không thiếu phân nào.

Thuyền giống như Cổ Phú Quý treo đèn lồng quan hàm Thuận Thiên phủ, thật ra thì có thể không cần đưa tiền cữ thường lệ, Cát sáo quan ngoài dự liệu kiếm được một khoản nho nhỏ, nhất thời khoái chí, căn dặn mấy tên binh sĩ dẫn theo:

– Phía trên căn dặn thuyền bè ra ngoài phải lục soát kiểm tra tỉ mỉ, thuyền này vào trong cũng không cần lục soát quá kỹ. Cổ lão bản là bạn cũ của chúng ta, chẳng lẽ trên thuyền còn có thể giấu giếm phản tặc gì sao?

Đám binh sĩ nghe vậy đều bật cười ha hả:

– Trên thuyền Cổ lão bản không có phản tặc, ngược lại có tiểu nương tử thơm tho.

Nói đùa mấy câu, Cát sáo quan chuẩn bị cáo từ rời đi.

Tần Lâm chợt động trong lòng, đi lên trước thi lễ nói:

– Cát trưởng quan, tiểu khả xin có lễ.

Cát trưởng quan thấy hắn mặc áo bông màu lam, đội một chiếc tứ phương cân không mới không cũ, cũng biết là thương khách từ bên ngoài tới, bèn nghiêng mặt, không mặn không lạt nói:

– Chuyện gì, bản quan còn có quân vụ trong người…

Đám Lục mập ở bên cạnh nhìn thấy cười thầm, Cát trưởng quan, Tần trưởng quan đều là trưởng quan, nhưng tên họ Cát này chỉ có chức quan to như hạt mè, cũng dám làm bộ làm tịch với đường đường Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ, thật là có mắt không tròng.

Cổ Phú Quý vội vàng giới thiệu, nói Tần Lâm là hảo bằng hữu của mình, họ Lâm, là phú thương từ Kỳ Châu tới, có làm ăn lui tới cùng Kinh Vương phủ Kỳ Châu, Ngụy Quốc Công phủ Nam Kinh, làm ăn rất khá.

Triều Đại Minh vốn là trọng nông ức thương, nhưng đến năm Vạn Lịch đang lúc buôn bán cực kỳ phát đạt, địa vị thương nhân cũng nước dâng thuyền lên, thường hay ra vào phủ đệ vương hầu, thậm chí có thể sinh ra lực ảnh hưởng về phía quan phủ, triều đình.

Nghe nói Lâm tiên sinh có làm ăn lui tới cùng Kinh Vương phủ, Ngụy Quốc Công phủ, Cát sáo quan nhất thời trở nên nghiêm nghị, lui một bước tránh ra ngay mặt giống như tham kiến cấp trên, sau đó mới nghiêng người ôm quyền thi lễ:

– Quả thật nhìn người không thể nhìn bề ngoài, không thể dò biển nông sâu, tiểu nhân không nhìn ra Lâm tiên sinh là một vị đại lão bản cao minh như vậy.
– Nào lại đây…

Tần Lâm lại nhét một thỏi bạc vào trong tay Cát sáo quan:

– Ta có mấy lời muốn hỏi Cát trưởng quan một chút, nếu như không ngại chuyện, chúng ta vào bên trong khoang nói.

Cát sáo quan ước lượng thấy thỏi bạc này có chừng năm lượng, hơn cả một tháng lương, vội vàng luôn miệng đáp ứng.

Y theo Tần Lâm đi vào trong khoang thuyền, nhìn thấy Ngưu Đại Lực giống như cự linh thần hộ vệ, sư gia Du Quải Tử hình ảnh bỉ ổi, bồi bút Lục Viễn Chí trắng bạch mập mạp cùng Trương Tử Huyên mặt mũi vàng vọt, mày như bàn chải, càng rất tin không nghi ngờ thân phận phú thương của Tần Lâm.

Y thầm nhủ trong lòng: Đám hộ vệ, sư gia, bồi bút này đúng là tiêu chuẩn trang bị bên cạnh phú thương, bất quá đại nha đầu thông phòng này vóc người cũng không tệ, vì sao dung mạo lại xấu xí khó coi như thế?

Tần Lâm cố ý giả bộ dáng vẻ lo âu sầu khổ, hạ thấp giọng hỏi:

– Trên sông canh phòng nghiêm mật như vậy, là vì vụ án ngân khố mất bạc sao? Tại hạ muốn nhận vận chuyển tơ lụa lên phía Bắc, đường này có đi được hay chăng?

Cát sáo quan cau mày một cái:

– Không giấu gì Lâm viên ngoại, ngân khố mất bạc là vụ án tày trời, cấp trên truy rất sát, không thả lỏng cho chúng ta một chút nào. Hai phủ Dương Châu, Trấn Giang, nhập cảnh cũng bình thường, nhưng xuất cảnh nhất định phải trải qua lục soát tỉ mỉ, cầm mũi khoan sắt đâm từng tấc một, hận không thể đâm xuyên cả ván thuyền ngươi. Mỗi một chiếc thuyền đều phí công như vậy, thật lâu mới tra xong một chiếc, thuyền phía sau chờ muốn chết!
– Mặt sông rộng rãi còn không trở ngại gì, thuyền ở Đại Vận Hà toàn chen chúc ở đoạn Dương Châu này xếp hàng chờ kiểm tra, giống như Lâm viên ngoại bây giờ muốn đi về phía Bắc, e rằng nửa tháng sau còn chưa qua được cửa ải kiểm tra.

Tần Lâm thở phào một cái, lòng thầm nhủ: Quan phủ phản ứng cũng rất nhanh, sau khi ngân khố mất bạc lập tức động viên các lộ đại quân thực hành phong tỏa toàn cảnh. Số bạc kia là từng đĩnh lớn mỗi đĩnh năm mươi lượng, năm mươi vạn lượng bạc chính là một vạn đĩnh, đời Minh mười sáu lượng một cân, chính là hơn ba vạn cân.

Số bạc nhiều như vậy cũng không phải giấu trong ngực áo là có thể mang đi, xem ra số bạc này vẫn còn trong phạm vi Dương Châu, Trấn Giang chưa bị mang đi, như vậy hy vọng đoạt trở lại thành công lớn hơn không ít.

Trương Tử Huyên cắn cắn đôi môi, mặt có vẻ buồn rầu, hỏi:

– Cát trưởng quan, nói như vậy, Đại Vận Hà trên căn bản tương đương với bế tắc ư?

Một đứa nha hoàn đột nhiên đặt câu hỏi như vậy, Cát sáo quan không khỏi có chút kỳ quái, nhưng nhìn thấy Tần Lâm cũng không tỏ vẻ phản đối bèn đáp:

– Quả thật như vậy, Tào Đốc Lý Đô Đường phái đốc tiêu (quân đội dưới quyền) phong bế cả Đại Vận Hà, tất cả đường lớn ngõ nhỏ, phàm là xe thuyền xuất cảnh nhất định phải kiểm tra tỉ mỉ. Đường bộ cũng không nói, trên Đại Vận Hà mỗi ngày chỉ tra xong cho đi mười chiếc thuyền, còn lại bị ngăn toàn bộ ở cảnh nội Dương Châu. Trời giá rét muốn đóng băng, những thuyền phu kia phải ở trên thuyền uống gió Tây Bắc, quả thật hết sức đáng thương.

Bọn Tần Lâm ngẩn ra, ai nấy đều cảm thấy câu hỏi của Trương Tử Huyên đặt ra đúng vào điểm mấu chốt, âm thầm bội phục quả nhiên nữ tử này tâm trí rất cao, có thể nghĩ đến chuyện mà người khác không nghĩ tới, biết chuyện mà người khác không biết tới.

Đại Vận Hà chính là động mạch chủ câu thông Nam Bắc, đường huyết mạch duy trì triều đình Đại Minh, vậy tầm quan trọng của nó sẽ đạt tới mức nào? Chỉ cần Đại Vận Hà xảy ra chút sai lầm gì, dân chúng kinh sư sợ hãi bất an, thương nhân nhân cơ hội đầu cơ tích trữ, giá cả lương thực sẽ ngày một leo thang. Nếu như Đại Vận Hà bị ngăn cách, lương thực cho kinh sư, lương thực bên chín trọng trấn lập tức cấp báo, giống như động mạch một người ứ tắc, đầu lập tức không có đủ máu.

Phương thức dùng sức mạnh chặn đường không cho bạc ngân khố thất thoát ra ngoài như hiện tại, thật sự là biện pháp ngu ngốc nhất.

Bởi vì mỗi ngày lượng chênh lệch giữa thuyền bè kiểm tra xong cho đi cùng thuyền bè thực tế dồn ứ là cực lớn, cơ hồ chính là ngăn chặn cả Đại Vận Hà. Giá lương phía Bắc gia tăng, quân dân nhất định sẽ hồ nghi xôn xao, đây chính là chuyện Tào Đốc thậm chí là triều đình Đại Minh không thể chịu được.

Như vậy đến thời gian nhất định, trạng thái kiểm tra nghiêm ngặt hiện tại này cũng sẽ bị giải trừ khẩn cấp, để khôi phục trạng thái vận chuyển bình thường của Đại Vận Hà.

– Từ đây tới lúc giải trừ phong tỏa còn bao lâu?

Đối mặt ánh mắt nghi ngờ của Tần Lâm, hai ngón trỏ Trương Tử Huyên bắt chéo lại thành hình chữ thập: Tối đa là mười ngày. Trước đó xảy ra án cướp đã có tám ngày, đại thương nhân kinh sư đều có liên lạc cùng quan viên triều đình, biết chuyện đã xảy ra nơi này, sợ rằng bây giờ giá lương kinh sư đã thừa cơ tăng lên, nhiều nhất triều đình có thể nhẫn nhịn kéo dài thêm nửa tháng, như vậy kéo dài thời gian phong tỏa cũng chỉ nhiều nhất đến mười hôm sau.

Chỉ có mười ngày sao? Tần Lâm gãi gãi đầu, đối với điều tra phá án, đây quả thật không phải là tin tức tốt. Mười hôm sau giải trừ phong tỏa, Bạch Liên giáo sẽ chở năm mươi vạn lượng bạc cướp được ra bên ngoài, coi như khó có thể đoạt trở về được nữa.

– Như vậy, thuyền đội Đông giải lần này rốt cục tạo thành thế nào, xảy ra chuyện ở chỗ nào?
– Lạnh, con bà nó lạnh cực kỳ, mười mấy năm qua Dương Châu chưa từng lạnh như vậy!

Cát sáo quan nhớ lại ngày đó thuyền đội vận chuyển bạc từ cảnh nội Trấn Giang chạy tới, từ Giang Nam Đại Vận Hà tiến vào Trường Giang, lại từ Trường Giang tiến vào Kính Đại Vận Hà, ký ức đầu tiên chính là ngày đó lạnh cực kỳ.

(Giang Nam Đại Vận Hà, Kính Đại Vận Hà đều là bộ phận tạo thành Kinh Hàng Đại Vận Hà.)

Trời lạnh cực kỳ khiến cho mọi người rét cóng, đám thuyền phu đỏ lỗ mũi, nước mũi chảy ròng ròng, miệng kêu to đếm nhịp chèo thuyền, khiến cho thuyền vận chuyển đáy bằng từ từ tiến tới.

Lần này thuyền đội Đông giải là do mười tám chiếc thuyền đáy bằng tạo thành, trong đó chỉ có một chiếc ở giữa chuyên chở bạc trong kho Thái Thương bao gồm sáu phủ Giang Nam Tô Tùng Thường, Hàng Gia Hồ, Đông giải đi kinh sư. Những chiếc thuyền còn lại chở “quà quê” dấm thơm, vải vóc, hồ tiêu… cùng với lương thực cung ứng cho đại nội.

Đông giải hàng năm là công việc mà vận chuyển đường thủy coi trọng nhất, phái binh sĩ tới phòng thủ tầng tầng dày đặc, hai bên bờ Đại Vận Hà toàn là binh sĩ tinh nhuệ. Chỉ một đoạn ngắn trên Trường Giang từ Trấn Giang đến Qua Châu này, Thao Giang Đề Đốc phủ cũng phái Thủy sư Trường Giang phòng thủ nghiêm mật, thật là thiên la địa võng, chim bay không lọt.

Thuyền qua Trường Giang, từ Qua Châu vào Kính Đại Vận Hà chính là Tam Loan ở cảnh nội Dương Châu, nổi danh quanh co khúc khuỷu, ngay đêm đó thuyền đội dừng ở bên trong Tam Loan qua đêm.

Không ngờ sáng sớm hôm sau, lúc quan viên áp tải theo như lệ tra xét bạc, mới phát hiện năm mươi vạn lượng bạc không cánh mà bay!

Lúc này vụ án mới ra ánh sáng, thuyền đội dừng ở Tam Loan lục soát tỉ mỉ, thế nhưng năm mươi vạn lượng bạc, hơn ba vạn cân, cho dù là dùng tráng hán chuyên chở cũng phải một hai trăm người mới có thể dời đi, không hiểu vì sao biến mất trong không khí, từ nay vô tung tích…

Tần Lâm hiểu rõ những tình huống này, lại hỏi tới một câu:

– Nói như vậy, trước khi tiến vào Tam Loan bạc vẫn còn ư?
– Đó là khẳng định, mất sau đêm nghỉ ở Tam Loan.

Cát sáo quan vô cùng trả lời khẳng định.

Bạc là sáng sớm mỗi ngày đều phải kiểm tra, được dán niêm phong trên nắp rương, chỉ có quan viên áp tải có quyền mở ra tra xét. Ngày đầu vẫn còn đó, ngày thứ hai liền biến mất, đương nhiên là đánh mất đêm hôm đó rồi.

– Ta nghi ngờ…

Cát sáo quan thần thần bí bí thấp giọng:

– Chính là yêu phỉ Bạch Liên giáo lợi dụng khúc sông Tam Loan quanh co, động tay chân lấy đi.

Tần Lâm gật đầu một cái, quả thật có khả năng này.

Hàn huyên mấy câu, đưa Cát sáo quan rời đi, Tần Lâm xoa xoa huyệt Thái Dương như có điều suy nghĩ.

– Tần huynh, sao hả?

Trương Tử Huyên không kịp chờ đợi hỏi.

Tần Lâm nheo mắt lại:

– Lần này, đối thủ của chúng ta rất giảo hoạt.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex.vip/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/

Tần Lâm ngồi Giao Bạch thuyền từ Nam Kinh thuận dòng mà xuống, đi trên Trường Giang mênh mông bát ngát đến Trấn Giang chỉ có ba con đường có thể chọn:

Tiếp tục dọc theo dòng chính Trường Giang đi theo hướng hạ nguồn là Giang Âm, Nam Thông, cho đến cửa Bạch Thủy Dương từ Trường Giang ra biển, đi lên trước nữa chính là Đông Dương đại hải vô biên vô tận.

Đi về phía Nam từ Trấn Giang vào Giang Nam Đại Vận Hà, Thường Châu, Tô Châu có thể đến vịnh Hàng Châu. Dòng Đại Vận Hà này lui tới cơ hồ tất cả toàn là đồ sứ, tơ lụa cùng tiền đồng Trung Quốc xuất khẩu sang Nhật Bản, Cao Ly, trong đó vốn là đồ sứ Cảnh Đức trấn sản xuất, sau khi vượt trùng dương được người Nhật Bản gọi là “Nam Kinh thiêu”, có thể bán ra với giá rất cao. Đồng thời đồ sứ Cao Ly, Bắc châu, chiết phiến cùng Oa đao Nhật Bản đẹp đẽ hoa lệ cũng từ vịnh Hàng Châu cuồn cuộn không ngừng vận chuyển tới, tiến vào thị trường Trung Quốc.

Không nghi ngờ chút nào, bất kể thương phẩm đi Trung Quốc hay là hàng hóa tới Nhật Bản Triều Tiên đều là đối tượng giao dịch của buôn lậu trên biển. Bởi vì triều đình Long Khánh mở ra cảng biển cho phép mua bán là Nguyệt Cảng ở Phúc Kiến, Chiết Giang Hàng Châu cùng Ninh Ba cũng không phải là cảng khẩu buôn bán hợp pháp.

Tất cả thuyền buôn lậu thương phẩm trên Đại Vận Hà đều treo đèn lồng quan hàm, lấy quan thuyền, thuyền gia quyến che chở, phía sau bọn họ không phải là một vị Thị Lang, Cấp Sự nào đó đã về hưu, cũng là một vị Thượng Thư, Ngự Sử hiện nhiệm.

Cổ Phú Quý tham lam nhìn những thương thuyền này, thấy thèm mà không được. Y còn chưa có tư cách chia một chén canh trên phương diện mua bán trên biển. Nhưng nếu thông qua quan hệ Trương Cư Chính lấy được giấy phép đặc biệt cho phép buôn bán trên biển, lại là chuyện khác.

Tần Lâm chỉ thuyền bè chở đầy thương phẩm trên sông, hỏi Trương Tử Huyên:

– Nàng nhìn xem, buôn lậu làm ăn hưng thịnh như vậy, triều đình lại không thể thu lấy thuế phú trong đó, để cho phú thương cự cổ trộm thuế lậu thuế, lại muốn vơ vét từ người dân chân lấm tay bùn, chẳng phải là chuyện hoang đường ư?
– Nói thì dễ lắm!

Trương Tử Huyên cười khổ lắc đầu một cái, triều cục trước mắt, cho dù là nhân vật bàn tay sắt như Trương Cư Chính cũng có cảm giác khó khăn đối với chuyện gia tăng thương thuế:

– Có lẽ Tần huynh không biết, tiên hoàng Gia Tĩnh đế từng nhiều lần phái thái giám đi chinh thu thuế mỏ, thương thuế. Kết quả quan văn thanh lưu cả triều đều kêu cha gọi mẹ thượng thư, nói không thể “tranh lợi cùng dân”, muốn khoan dung độ lượng, muốn gần quân tử xa tiểu nhân, muốn thi hành tổ tông pháp độ “Trọng nông ức thương”, vì vậy thuế giám rốt cục là không giải quyết được gì, cuối cùng cũng không có thu được bao nhiêu tiền.
– Tranh lợi cùng dân?

Tần Lâm nghi hoặc chớp mắt một cái:

– Chẳng lẽ trong miệng thanh lưu chỉ có phú thương là dân, còn nông phu mồ hôi hột rơi vãi không phải là dân ư?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 115)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/09/2025 22:52 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Phá trinh 4 mỹ nhân – Quyển 1 - Tác giả Tiểu Long
Âm ma bật một cười dài rồi nói lớn: Bọn ta tưởng rằng thả mồi bắt cá sẽ tóm được nhân vật gì lợi hại. Không ngờ chỉ có mình ngươi đến đây chịu chết. Không hiểu hai con yêu nữ thường đi với gã minh chủ dỡ người La Linh hiện có ở đây không ? Bạch Thái Tiên Hồ trong lòng lo lắng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex phá trinh Tuyển tập Phá trinh 4 mỹ nhân
Chạy trốn
Vẫn là em người con gái tôi yêu nhất trần đời này, em ngồi đó cười, nụ cười dịu dàng và ấm áp làm tan chảy con tim tôi. Vẫn còn nhớ cái ngày em đến, không đặc biệt hay lãng mạn như họ nghĩ, em đứng trên sân thượng nói. Ê minh phải không cho làm quen đi. Bất ngờ đến nỗi tôi đơ ra và tai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Lấy đĩ về làm vợ - Tác giả Leysek
Ông Thái đứng nghỉ ngơi xem con trai địt lan. Cứ mỗi lần Lan nhấc mông lên là tinh trùng của ông Thái từ trong lồn nàng chảy xuống đùi Công. Lan vừa địt, vừa đưa tay lên bóp vú, nàng đang trong sơn say nhục dục, đang trên thiên đường nên không còn biết gì nữa ngoài từ địt với từ sướng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Cho người khác đụ vợ mình Đụ lỗ đít Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Ngân Sương – Ngọc Cúc
Mải suy nghĩ Ngọc Cúc đã bước đi khá xa khách sạn mình ở, băng qua cánh đồi cà phê, trước mặt nàng là những dãy núi cao, rừng cây xanh ngát khiến cô dịu lại. Cảm giác yêu thiên nhiên lại ùa về trong đầu nàng. Không biết hôm nay anh Khánh Long đi đâu nhỉ. Ngọc Cúc cười khe khẽ và đi xa thêm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Truyện sex tống tình
Vợ tôi dáng đẹp
Nguyệt Ánh đứng dậy đi vào nhà tắm trong khi tôi nằm vật ra giường thở hổn hển. Mệt quá! Đã lâu lắm rồi, cũng cỡ vài tuần rồi chúng tôi chưa quan hệ với nhau. Sự thật mà tôi dù cay đắng vẫn phải thừa nhận, tôi khá là yếu sinh lý. Dù cho tôi đã quan hệ với vợ nhiều lần, nhưng khi vừa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex