Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv99.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 » Phần 177

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1

Phần 177: Tiểu Công Gia

Đám quan binh Cẩm Y Vệ Nam Kinh này toàn là lão hồ ly giảo hoạt, Tần Lâm lại không có khí bá vương, nói ra câu đầu tiên nghiêm trang như vậy, nhất thời có mấy tên cúi đầu âm dương quái khí châm chọc nho nhỏ. Nhưng đến khi Tần Lâm nói ra câu thứ hai, bọn họ liền toàn ngây dại: Chẳng lẽ là vị trưởng quan này có cừu oán với bạc hay sao?

– Lão tử không tin, chỉ nói suông có thể lừa gạt được ai?

Thanh âm Du Quải Tử không lớn, nhưng tất cả mọi người cũng có thể nghe rõ.

Lộc Nhĩ Linh thở phào một cái, thầm nhủ trong lòng: Mặc dù Du Quải Tử này thọt chân, nhưng vào thời khắc mấu chốt vẫn có thể phát uy tác dụng.

Đám quan giáo cẩm y đều do dự: Đúng vậy, nói thì dễ dàng, nhưng có thể thực hiện hay không?

Tần Lâm cười hắc hắc vỗ vỗ tay, Ngưu Đại Lực đi vào đại đường, mang ra một cái rương để ở trong sân, mở ra chỉ thấy toàn là ngân lượng trắng xóa.

Ánh mắt của đám quan giáo lập tức sáng ngời.

– Không tin sao, được, bản quan sẽ phát trước phần của tháng này.

Giọng Tần Lâm mạnh mẽ hữu lực:

– Tất cả tiến tới lãnh gấp đôi!

Các Hiệu Úy cả kinh ngây người, nếu như tính gấp đôi tiền chia thường lệ, vậy quân dư hai lượng, Lực Sĩ ba lượng, Hiệu Úy bốn lượng, Tiểu Kỳ mười lượng, Tổng Kỳ ba mươi lượng, toàn sở gần hai trăm người cộng lại là sáu bảy trăm lượng bạc, quả thật vị Tần trưởng quan này bỏ ra một con số rất lớn.

Không ai chê bạc, đám quan giáo cẩm y lập tức xếp hàng ngay ngắn, ai nấy vui vẻ ra mặt, đều cảm thấy vị trưởng quan này thật sự thoải mái rộng rãi, khác với những người khác.

– Hừ, không thu được tiền cữ thường lệ, để xem ngươi có thể bỏ tiền túi ra bù cho đến khi nào.

Lộc Nhĩ Linh lãnh phần mình, không có hảo ý tưởng tượng ra ngày Tần Lâm nợ nần chồng chất.

Không có căn cơ sẽ không thu nổi tiền cữ thường lệ, trên Thiên Hộ Sở còn có quy định phải nộp lên một phần, cộng thêm phải phát gấp đôi cho nhân viên bản sở như đã hứa, cũng không phải là một số lượng nhỏ.

– Đúng rồi, Lộc Tổng Kỳ, bản quan còn phải đi bái phỏng các nơi phủ nha, cho nên chuyện ủy lạo Chu lão ca xin ngươi ra sức giúp giùm…

Tần Lâm cười híp mắt giao hai mươi lượng bạc cho Lộc Nhĩ Linh:

– Ở đây có ít bạc, đưa cho trong nhà Chu lão ca, bảo lão nghỉ ngơi dưỡng sức.

Trong lòng Lộc Nhĩ Linh giật thót: Vì sao Tần Lâm biết quy củ phải đi các phủ nha bái yết? Chẳng lẽ là…

Bất quá Tần Lâm bảo y thay mặt đi ủy lạo Chu Hiệu Úy, Lộc Nhĩ Linh không thể không đi. Lão Chu bị thương vì tranh địa bàn toàn sở, nếu muốn giở trò gì dưới mắt mọi người, còn không bị toàn thể quan giáo đâm nát xương sống?

Ban đầu lão Chu nằm xuống, Lộc Nhĩ Linh chỉ đưa năm lượng uống thuốc, vốn là sau khi Tần Lâm nhậm chức có thể hoàn toàn bất kể, không ngờ hắn lại đưa ra hai mươi lượng bạc ủy lạo. So ra Lộc Nhĩ Linh quả thật vô cùng mất mặt, các Hiệu Úy đều bàn tán xôn xao.

Lộc Nhĩ Linh nắm bạc, giận đến nỗi sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng: Không nghi ngờ chút nào, đưa bạc này đi, lão Chu cùng chúng Hiệu Úy đều sẽ nói Tần trưởng quan thương yêu thuộc hạ, nghĩa bạc vân thiên, không có nửa chữ tốt rơi vào đầu y. Rõ ràng là Tần Lâm mua chuộc lòng người, Lộc Nhĩ Linh mất hết thể diện, vừa cảm thấy chán ghét vừa tức tối, còn không thể nhắm mắt chạy đi đưa bạc cho Tần Lâm, quả thật là đáng giận.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex.vip/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/

Tần Lâm đi bái yết từng nhà trong khu vực đạt quan quyền quý, Anh Quốc Công, Lâm Hoài Hầu, An Viễn Hầu… cũng không có nhà nào là chân chính tiếp kiến. Toàn là đưa thiệp vào cửa, lát sau có quản gia đi ra, chắp tay một cái nói “Chủ nhân không ở nhà, không dám nhận, không dám phiền”, coi như là đã bái yết qua.

Những công hầu Đại Minh này không ai muốn rỗi rảnh qua lại với một Bá Hộ Cẩm Y Vệ nho nhỏ. Nhưng nếu Tần Lâm không tới, bọn họ sẽ cho rằng hắn coi thường mình, sẽ mang lại vô số phiền phức.

Tần Lâm mừng rỡ vô cùng, nếu không đến mỗi một chỗ cũng phải quỳ xuống, đầu gối sẽ đau không chịu nổi. Chỉ cần đưa thiếp vào coi như bái yết xong, cũng thuận lợi bớt chuyện không ít.

Lo lắng nhất là Ngụy Quốc Công phủ, Tần Lâm phái Lục mập cầm hai lượng bạc qua hỏi thăm trước, quả nhiên tên mập có ngoại hình tròn ú rất được lòng người khác. Một vị lão nô bộc mặt mũi hiền hòa cho y biết, Từ Đại tiểu thư đã đi săn, không có ở nhà.

Tần Lâm thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới tự mình tới cửa, đưa thiếp trình lên.

Đám nô bộc canh cửa toàn là mắt mọc trên trán, không xem một tên Bá Hộ Cẩm Y Vệ nho nhỏ như hắn ra gì. Trà không có, cũng không mang cho hắn cái ghế nào ngồi, cứ để cho Tần Lâm đứng chờ ngoài cửa.

Vị lão nô bộc vừa rồi lắc đầu một cái, thở dài, không ưa dáng vẻ kiêu ngạo của đám nô bộc kia, nhưng cũng không thể làm gì.

Lục Viễn Chí chép chép miệng:

– Các ngươi tốt xấu gì cũng lấy cho trưởng quan nhà ta một chiếc ghế ngồi, chạy tới trưa chân cũng phải run rẩy.
– Trưởng quan?

Mấy tên nô bộc giữ cửa hừ mũi một tiếng, cười méo miệng:

– Quốc Công nhà ta đảm nhiệm Thủ Bị Nam Kinh, chưởng quản Nam Kinh Trung Quân Đô Đốc Phủ Thiêm Thư Phủ Sự, cai quản bốn mươi chín vệ, một trăm mười tám Thiên Hộ Sở, Vệ Chỉ Huy Sứ không thể làm gì khác hơn là dắt ngựa cho lão nhân gia, Thiên Hộ đến canh đại môn cũng không cần, ngươi chỉ là một Bá Hộ cũng dám xưng trưởng quan, không sợ người cười đến rụng răng!

Thì ra đầu triều Minh, Ngụy Quốc Công Từ Đạt là khai quốc võ tướng huân thần đệ nhất, truy phong Trung Sơn Vương, con cháu thế tập Ngụy Quốc Công, vinh sủng vô cùng. Ở loạn Tĩnh Nạn, Chu Lệ giết hết thần tử Kiến Văn Đế, nhưng Ngụy Quốc Công Từ Huy Tổ đến giây phút sau cùng vẫn còn dẫn binh chống cự lại bình yên vô sự. Hoàng hậu của Chu Lệ Từ thị chính là tỷ tỷ Từ Huy Tổ.

Vào năm Vũ Tông, Đại thái giám Lưu Cẩn người ta gọi là Lập Hoàng đế, quyền thế ngập trời, vẫn không dám động đến một cọng lông Từ gia, từ đó có thể thấy được phe Ngụy Quốc Công có căn cơ sâu, ảnh hưởng to lớn ở triều Đại Minh.

Ngụy Quốc Công Từ Bang Thụy đời này là tập tước năm Long Khánh thứ sáu, Thủ Bị Nam Kinh nắm Trung Quân Đô Đốc Phủ, hiển hách vô cùng, những nô tài hạ nhân Quốc Công phủ này ỷ vào quyền thế chủ nhà mắt chó coi thường người, ngay cả Bá Hộ Cẩm Y Vệ cũng không coi ra gì, lên tiếng mỉa mai.

Lục Viễn Chí đang muốn cãi nhau với đám nô bộc đáng ghét này, Tần Lâm lắc đầu một cái ngăn y lại, nhìn bọn họ chắp tay, vẫn đứng dưới chân tường.

Đám nô bộc thấy vậy cười nghiêng ngã, những lời chế giễu phát ra không ngớt.

Tần Lâm không thèm so đo với đám nô bộc này, chuẩn bị chờ người ra báo “không dám phiền” sẽ lập tức xoay người rời đi. Hắn tới đây bái yết chỉ vì quy củ quan trường, không có ý định cầu xin Ngụy Quốc Công làm chuyện gì, cần gì quan tâm thái độ của bọn họ.

Không ngờ rằng lát sau có một lão quản sự tóc bạc tiến ra, khom lưng hỏi:

– Vị nào là Tần trưởng quan? Tiểu công gia cho mời!

Tần Lâm ứng tiếng, trong lòng buồn bực, dường như mình không quen biết tiểu công gia gì cả, cho dù là Từ Đại tiểu thư cũng chỉ là nghe thấy, chưa từng gặp mặt. Nhưng lúc này hắn cũng không quản được rất nhiều, bèn tiến lên một bước chắp tay một cái:

– Lão quản gia, chính là hạ quan.

Lão quản sự nhìn thấy Tần Lâm trà cũng không có uống, ghế cũng không có ngồi, cũng đã biết chuyện gì xảy ra, trợn mắt nhìn mấy tên giữ cửa một cái, thấp giọng mắng:

– Mắt chó coi thường người! Đợi lát nữa ta sẽ thu thập các ngươi!

Thái độ của lão đối với Tần Lâm lại cực kỳ cung kính, trước quỳ xuống lạy khách nhân của tiểu công gia, sau đó mới khom người đi trước dẫn đường.

Mấy tên canh cửa trợn trừng mắt, vẻ mặt ủ rũ: Thủ đoạn quản giáo của lão vô cùng lợi hại, vì sao vị Bá Hộ Cẩm Y Vệ kia lại quen biết tiểu công gia?

– Ai bảo ngươi mắt chó coi thường người!

Đám giữ cửa hối hận muốn tự tát tai mình.

Nam Kinh Ngụy Quốc Công phủ có quy mô không kém hơn Kinh Vương phủ Kỳ Châu, nhưng kém hơn mấy phần kim bích huy hoàng, lại nhiều hơn một phần khí tức chinh chiến sát phạt. Trong phủ thị vệ tới tới lui lui tuần tra, cũng đội khôi mặc giáp vẻ mặt nghiêm túc, rõ ràng cho thấy là quân tinh nhuệ trải qua huấn luyện nghiêm khắc.

Tần Lâm thấy những thị vệ này, không khỏi nghĩ đến bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh cùng chủ nhân các nàng Lý Thanh Đại, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.

Tiểu công gia Từ Duy Chí đã chờ ở ngoài thư phòng, y có chừng ba mươi tuổi, đầu đội Trung Tĩnh quán, mặc áo lụa xanh, tuy rằng nhìn qua dung mạo không xuất chúng lắm, nhưng toát ra anh khí bừng bừng.

Thấy lão quản sự dẫn Tần Lâm tới, y đi xuống ba bậc thềm thư phòng, cười khanh khách nói:

– Tần huynh giải oan cho biểu đệ ta, giúp cho phụ tử y hòa hảo, tiểu khả ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên là thiếu niên anh hùng!

À, Tần Lâm chợt hiểu ra, Từ Tân Di là biểu muội Chu Do Phiền, như vậy Từ Duy Chí dĩ nhiên cũng là biểu ca Chu Do Phiền.

Có thể tưởng tượng được Chu Do Phiền chịu đại ân của Tần Lâm, sau khi biết hắn được điều đi Nam Kinh nhậm chức nhất định đã viết thư cho Từ Duy Chí, nhờ y dìu dắt Tần Lâm.

Có được mối quan hệ như vậy, đương nhiên thái độ của Từ Duy Chí rất tốt. Tần Lâm vừa mới định quỳ bái, y đã vội vàng ngăn lại:

– Không được, không được, Tần huynh giải oan cho biểu đệ, tái hợp phụ tử bọn họ, anh linh cô mẫu tiểu khả chắc chắn sẽ được yên lòng, nói ra tiểu khả phải bái tạ Tần huynh mới đúng. Nếu không phải gia phụ bận việc ở Thủ Bị phủ, còn muốn đích thân tới cảm tạ Tần huynh!

Từ Duy Chí dứt lời, liền cười hì hì làm bộ muốn quỳ xuống.

Tần Lâm vội nói xấu hổ không dám nhận, vội vàng đưa tay ngăn lại, giỡn sao, làm sao có thể để Quốc Công gia tương lai quỳ trước mặt mình được?

Hai người sóng vai đi vào thư phòng, Từ Duy Chí lệnh thị nữ rót trà thơm thượng hạng dâng lên.

Từ Duy Chí hoàn toàn ngược lại với biểu đệ Chu Do Phiền, không có loại khí tức âm trầm uất kết kia, mà là nói năng hào sảng, anh khí bừng bừng, thỉnh thoảng còn nói vài chuyện tiếu lâm, hết sức phong thú.

– Tần huynh tới Nam Kinh chúng ta thật sự là chọn đúng địa phương. Mười dặm Tần Hoài, giai lệ vô số, ôn nhu hương, tiêu kim quật, chỉ không biết tài sản Tần huynh có đủ hay không…

Từ Duy Chí cười lớn, mập mờ nháy mắt một cái:

– Nếu như Tần huynh muốn chuộc thân thay vị hồng quan nhân (kỹ nữ vừa bán nghề vừa bán thân) nào, trong tay thiếu bạc chỉ cần tới chỗ ta lấy.

Lúc này Tần Lâm chỉ cho là Từ Duy Chí nói đùa, cũng không cho là thật, lại không biết Từ Duy Chí là Đại ca số một của đám con nhà giàu ăn chơi Nam Kinh này. Lúc còn trẻ chọi gà đua ngựa, bao thanh quan nhân (kỹ nữ bán nghệ không bán thân), tranh chấp thanh lâu ném vàng ra như rác, trò gì cũng đã từng chơi qua.

Hiện tại y đã có vợ con, dần dần thu liễm lại, nhưng tính khí Đại ca ngày xưa thủy chung không đổi, thích nhất mai mối lung tung cho bằng hữu. Chỉ cần có người nói coi trọng một vị hồng quan nhân nhưng thiếu tiền chuộc thân cho nàng, Từ Duy Chí lập tức vung tay bỏ ra hơn ngàn lượng bạc, không hề chớp mắt lần nào.

Tần Lâm là lần đầu tiên gặp mặt, không biết được y nói lời thật hay là đùa giỡn, không thể làm gì khác hơn là nói:

– Cảm ơn ý tốt của tiểu công gia, bất quá hạ quan không có hứng thú gì đối với nữ tử chốn phong lưu.

Từ Duy Chí ngớ ngẩn, cảm thấy vị thiếu niên anh hùng như Tần Lâm lại không hiểu phong tình, thật là đáng tiếc.

Hai người cười nói nửa ngày, Từ Duy Chí cố ý giữ Tần Lâm lại ăn cơm, Tần Lâm từ chối nói thuộc hạ còn chờ ngoài cửa, y liền gọi lão quản sự an bài Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực, cuối cùng giữ Tần Lâm lại ăn một bữa tiệc thịnh soạn.

Trong tiệc Tần Lâm nhắc tới Bá Hộ Sở không có diện tích rộng rãi, Từ Duy Chí vung tay lên:

– Không thành vấn đề, vườn hoa phía Đông trong phủ chúng ta hơi cách xa phủ đệ một chút, nằm dựa tường thành phía Đông, bình thường không ai lui tới, đất hoang còn nhiều, tiểu muội thường tới đó cỡi ngựa. Tiểu khả sẽ cho Tần huynh mượn một mảnh đất, chớ nói Bá Hộ Sở chỉ có bấy nhiêu người, cho dù là Thiên Hộ Sở cũng thừa sức chứa.

Tần Lâm luôn miệng cảm tạ, Bá Hộ Sở quá chật hẹp cũ kỹ, hắn chuẩn bị mua một khu nhà lớn để ở kiêm làm nha môn, nhưng không tìm được diễn võ trường có thể chứa được hai trăm người huấn luyện, lần này mượn được vườn hoa phía Đông Quốc Công phủ quả thật là quá tốt.

– Tiểu khả có một muội tử không ai thèm lấy, trời sinh tính bất hảo vô cùng, lại bị gia mẫu nuông chiều sinh hư…

Cơm nước no nê xong, Từ Duy Chí chợt làm ra vẻ vô tình nói đến muội muội của y:

– Chỉ sợ Tần huynh cũng có nghe thấy, cho nên, cái đó, vạn nhất nếu là… Ha ha, kính xin Tần huynh bao dung, bao dung!

Tần Lâm cảm thấy trong lòng thắc thỏm không yên, không biết vị Từ Đại tiểu thư xấu xí tới nỗi “Không ai thèm lấy” đến tột cùng là người thế nào, Từ Duy Chí lại nói trước cho mình chuẩn bị sẵn sàng như vậy.

Cơm nước no nê, Từ Duy Chí lại đưa một phần lễ vật, cuối cùng tự mình đưa Tần Lâm đến tầng cửa thứ hai, sau đó mới cáo từ trở vào.

Lão quản sự đưa Tần Lâm ra cửa, lần này thái độ đám canh cửa đã hoàn toàn thay đổi, người gập lại như ê ke.

Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực mặt mũi đầy hồng quang chờ ở cửa, hiển nhiên đã được ăn ngon lành no nê một bữa. Lúc theo Tần Lâm ra khỏi Quốc Công phủ, giữa đường tên mập bèn cười hắc hắc:

– Tần ca, huynh không nhìn thấy dấu đỏ trên mặt mấy tên canh cửa kia sao? Mới vừa rồi chúng bị ăn bạt tai, khiến cho đệ cười gần chết…
– Cười đi, cười nhiều một hồi chân sẽ hết đau.

Tần Lâm cười híp mắt nói.

– Ôi chao, chúng ta nên mua mấy thớt ngựa đi, nếu chạy tới trưa, chân đệ sẽ gãy mất.

Sắc mặt Lục Viễn Chí tỏ ra khổ sở.

Nam Kinh thành quá lớn, chu vi một trăm hai mươi dặm, nếu dựa vào chân không quả thật khó lòng đi hết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 85)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/09/2025 22:52 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Kỹ sư tự truyện - Tác giả Tại Hạ
Ngày chủ nhật, trời trong xanh. Vĩnh Yên gọi từ sáng sớm kêu hôm qua anh đi đâu, sao cu em nhà em hơn 12h mới về. Tao bảo anh biết đâu được, đi gặp bạn nó nhậu xong anh về sớm mà, cu cậu có khi đi mát xa mát gần rồi. Vĩnh Yên cưới bảo anh mà đi linh tinh chết với em. Đíu mẹ, chưa gì đã quản...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex sinh viên Truyện teen
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3
Đang trong lúc nói chuyện Ezreal và Taric đột nhiên ngẩn người ra... Tuy trên đường lớn dòng người qua lại dày đặc song Ezreal, Taric hai người hoàn toàn có thể nhận ra được thân ảnh của một cô gái cách đó không xa. John cùng Rose đã kết giao một thời gian dài như vậy, mà Ezreal, Taric hai người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Gái Sài Gòn
Một buổi sáng đẹp trời, thả bước chân xuống từ chiếc xe sang trọng đỗ lại trước cửa căn biệt thự to lớn phong cách tân cổ điển. Cánh cổng cao lớn phủ lớp sơn vàng đồng dần được hé mở và từ bên trong bước ra là người đàn ông tuổi trung niên đang tiến tới phía tôi để chào đón...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú vú
Ông già mất nết
Trinh nằm đè lên người ông Phong, hôn chán chê cô cúi xuống nút lấy núm vú ông, đá lưỡi lên nó, núm còn lại cô dùng tay se se, làm ông săn cứng vì nhột nhạt, cô nhìn thấy cười thích thú. Vân vê từng sợi lông ngực ông Phong, cô hướng ánh mắt tinh nghịch lên hỏi ông: Ba ngủ với mấy nhỏ kia...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện móc lồn Truyện sex ông già
Tình yêu tuổi học trò
Tôi gặp em vào một ngày mưa phùn gió rét, và hôm nay lại một ngày như thế. Đêm lạnh... đêm cô đơn... đêm buồn... Quay lưng đi khi ấy, tôi biết rằng mình không bao giờ đủ can đảm để đối mặt với sự thật cay đắng ấy. Tôi vẫn luôn sống như vậy, mỗi lúc gặp những khó khăn trong cuộc sống...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex Full Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex