Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 178

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 178

“Lam Sơn Vĩnh Lăng Bi!”

Dương và Sùng Hạo cùng ngạc nhiên nhìn bức tượng rùa cõng bia đá đang đè trên người Đường Thông Thiên, cả hai đều không thể ngờ được rằng trong Lam Sơn Kiếm Trận lại ẩn giấu một thần bảo.

Mà lúc này, Sùng Hạo đột nhiên cảm thấy một cảm giác có phần quen thuộc, cảm giác giống như lần đầu hắn gặp Thuận Thiên kiếm.

Sùng Hạo tiến đến chạm tay vào tấm bia.

Phần trên tấm bia có khắc biểu tượng một con rồng cuộn quanh mặt trời, khi Sùng Hạo chạm tay vào bia, vầng mặt trời trên bia đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực, còn con rồng thì hóa thành bạch long bay vòng quanh mặt trời.

Xung quanh, bên cạnh mỗi thanh kiếm hư ảo hiện ra một bóng người, mỗi người đều mặc chiến giáp uy phong, tuy hư hư thực thực nhưng lại tỏa ra khí thế kinh người, tạo cho người ta cảm giác rằng đây là một đội quân hùng mạnh chinh qua bách chiến.

Rồi đội quân này hướng về phía Sùng Hạo và cùng quỳ xuống.

Như quy thuận tân chủ, như tuyên thệ trung thành.

Để đáp lại, Sùng Hạo đứng oai vệ giơ Chấn Thiên lên cao, hắn không cần nói một lời nhưng khiến người ta cảm giác được một khí thế hào hùng, tựa như cảnh một vị quân chủ tuyên thệ cùng sinh cộng tử với binh tướng.

Lúc này, Dương vội quát lên: “Ê! Coi chừng nó bò dậy!”

Nghe Dương cảnh báo, Sùng Hạo nhìn xuống thấy Đường Thông Thiên đang đẩy Vĩnh Lăng Vi ra hòng đứng dậy. Sẵn đang nóng lòng muốn thử thần bảo mới, Sùng Hạo tạm gác Chấn Thiên kiếm ra sau lưng, hai tay hắn vác Vĩnh Lăng Bi lên rồi đem nện thẳng xuống đầu Đường Thông Thiên.

BINH!

Tấm bia to tướng nện vô đầu khiến Đường Thông Thiên choáng váng đập mặt xuống đất.

BINH! BINH! BINH!

Được đà, Sùng Hạo nện bia liên tục vào đầu Đường Thông Thiên.

“Cạn lời!” Người chứng kiến mặt trơ ra, một thần bảo của bậc đế vương rơi vào tay tên Hạo chó điên cục súc lại bị hắn đem đi nện người ta như đập ruồi.

Đường Thông Thiên không yếu, nhưng đáng tiếc trong Địa Tâm Cảnh này hắn chịu nhiều vấn đề, nhất là cơ thể chưa phù hợp và bị quả tim khống chế.

“Ngươi nện kiểu đó hắn đâu có chết!” Dương biết khả năng hồi phục của Đường Thông thiên cũng rất khủng khiếp, liền nhắc nhở.

“Biết! Nhưng đã tay!” Sùng Hạo đáp rồi tiếp tục nện.

“Đâu! Cho ta nện cái!” Dương nhìn thấy cũng đã, liền chạy đến đòi thử.

“Cút!”

Vừa đuổi Dương, Sùng Hạo vừa nện thêm cú nữa, nhưng lần này, Đường Thông Thiên giơ cánh tay lực lưỡng lên chặn lại được.

Cái đầu móp méo đầy máu của Đường Thông Thiên được những sợi tơ khâu lành. Gã đẩy lùi Sùng Hạo và đứng dậy.

Đường Thông Thiên lại trở nên mạnh hơn, những mầm mống đã hoàn tất quá trình ký sinh.

Dương và Sùng Hạo cũng nhận ra điều này, Sùng Hạo tạm đặt bia xuống đất, lấy Chấn Thiên ra, còn Dương cũng sẵn sàng với Nghịch Thiên trên tay, cả hai cùng lao vào tấn công Đường Thông Thiên.

Với thân hình lực lưỡng, vậy mà Đường Thông Thiên lại có thể lao như chớp và tung chưởng vào ngực cả Dương lẫn Sùng Hạo, khiến cả hai tên cùng bắn ngược ra sau.

Trong lòng Đường Thông Thiên đang cực kỳ tức giận, chọn Địa Tâm Cảnh làm nơi tái tạo cơ thể là vì gã muốn tránh bị cấp Thần phát hiện, nhưng gã đâu có ngờ bọn Bạch Tạng lại ngu ngốc để kẻ khác có được ba hòn đá và từ đó kích hoạt Tiểu Thiên Địa Thần Trận, khiến cho âm mưu tái tạo cơ thể và chiếm lấy sức mạnh trong Địa Tâm Cảnh lại trở nên khó khăn vô cùng.

Tức giận nhìn Sùng Hạo rồi nhìn hư ảnh bạch long khổng lồ đằng xa, Đường Thông Thiên tức giận thầm nói: “Sùng Lãm, ta tìm mọi cách tiến vào phong ấn của ngươi nhằm mục đích truyền bá tôn giáo và ngăn chặn một Sùng Lãm thứ hai xuất thế. Nhưng có lẽ còn đáng sợ hơn ta nghĩ, thời đại này không chỉ một mà có thể có đến ba kẻ có khả năng sánh ngang, thậm chí vượt qua ngươi. Có lẽ ta đã hiểu vì sao ngươi chấp nhận hy sinh thân mình để phong ấn đất nước này. Không phải để nuôi dưỡng con dân của ngươi trong một chiếc lồng mong manh, mà để nuôi dưỡng cơ hội!”

Khi Đường Thông Thiên đang nói, những hư ảnh nghĩa quân Lam Sơn theo lệnh Sùng Hạo liền cầm kiếm xông đến tấn công Đường Thông Thiên từ mọi phía.

Đối đầu với đội quân hư ảo tấn công và phòng ngự một cách rất bài bản, Đường Thông Thiên cũng phải gật gù tán thưởng: “Thật là một linh trận lợi hại!”

Lợi hại nhất là ở chỗ, khi tấn công thì cơ thể và kiếm của họ gần như hóa thành thực chất, còn khi bị phản công, cơ thể họ lập tức tản ra như bụi khói giúp giảm thiểu hư tổn và tiết kiệm linh lực.

Lúc này, Dương và Sùng Hạo đã thấm mệt nhưng vẫn lao vào tấn công, mục đích là để tiêu hao hết linh lực của Đường Thông Thiên, khiến hắn không còn khả năng tái tạo, tạo cơ hội để dứt điểm hắn vĩnh viễn.

“Kiếm Vũ!”

Sùng Hạo và Dương cùng hô lên, trong khi Sùng Hạo từ một phía chém liên tiếp những đường kiếm dũng mãnh vào Đường Thông Thiên thì ở một phía khác, quanh người Dương xuất hiện hàng chục thanh kiếm nhỏ với ba loại có màu sắc khác nhau, một loại màu huyết hỏa, một loại màu hắc lôi và một loại ánh sáng thánh quang. Với cảnh giới hữu ý hiện tại, Dương đã không cần đến sự trợ giúp của hắc kim mà vẫn có thể tung chiêu Kiếm Vũ theo ý muốn.

Ầm ầm ầm…

Hai chiêu Kiếm Vũ liên hoàn, cùng với Lam Sơn Kiếm Trận và năm Sắc Mệnh Long Ảnh tấn công tới tấp khiến Đường Thông Thiên cũng chỉ còn nước chịu trận.

Cơ thể Đường Thông Thiên liên tục bị cắt đứt, máu tuôn ra thành một hồ máu.

Đường Thông Thiên gầm lên đau đớn, rồi cơ thể hắn nổ tung thành một khối máu khổng lồ.

Mùi tanh hôi nồng nặc của máu lan ra khiến nhiều người ghê tởm nôn ọe. Cái nhìn còn khủng khiếp hơn, từ khối máu, những sợi tơ uốn éo mọc ra khiến người ta có cảm giác kinh tởm tột cùng.

Từ khối máu này, một đôi chân, một đôi tay to tướng mọc ra, thêm một cái đầu méo mó kinh dị vô cùng.

Lúc này, Sùng Hạo tiến đến, hai tay cầm Chấn Thiên đang tỏa sáng giơ cao, đội nghĩa quân Lam Sơn Hư ảo cùng hóa thành những làn khói mờ ảo tích tụ vào lưỡi kiếm khiến cho lưỡi kiếm phát ra khí thế rung trời.

Rồi Sùng Hạo chém xuống, nhanh, đơn giản, dứt khoát.

“Lam Sơn Chấn Thiên!”

Xoẹt… ẦM!

Đường kiếm chém xuyên qua cơ thể Đường Thông Thiên, chẻ hắn ra làm đôi và để lại một vệt kiếm dài hàng chục mét sâu hoắm trên mặt đất.

Nhưng Đường Thông Thiên vẫn tái tạo lại được, dù tốc độ chậm hơn trước.

Dương lại lao đến, linh lực ba đế thuộc tính tập trung vào cánh tay mang xương chân long, kết hợp Kim Cang Đồng Thể, tụ tập một nửa hắc kim trên cơ thể vào cánh tay và phủ một lớp hắc niệm, Dương dùng Ngự Lao Thuật bắn đến như chớp rồi tung một đấm vào đầu Đường Thông Thiên.

“Tam Đế Kim Cang Cuồng!”

ẦM!

Cú đấm khủng bố nện xuống làm đầu Đường Thông Thiên hõm sâu xuống rồi nổ tung trong bụng gã, vụ nổ làm gã lần nữa trở thành khối cầu máu méo mó.

Nhưng gã vẫn có thể hồi phục.

Chợt người ta cảm thấy kỳ quái, với vụ nổ khủng khiếp vừa rồi, đáng lẽ dư âm của nó phải làm cho gió nổi lên, thổi bụi mịt mù, nhưng không, không khí lúc này tĩnh lặng đến lạ kỳ.

Không còn một cơn gió nào.

Tại sao?

Tất cả cùng nhìn lên trời, Hoài Bão vẫn lặng lẽ đứng giữa không trung.

Hắn đang giơ Phong Vân kiếm lên cao như đang gọi gió.

Nhưng điều kỳ lạ là quanh hắn cũng không còn cơn gió nào.

“Quái? Lúc trước ta còn tưởng hắn đang tạo ra một cơn bão?” Có người khó hiểu nói.

“Ta cũng tưởng vậy, hay hắn xịt rồi?”

“Khoan, nhìn Phong Vân kiếm kìa!”

Lúc này, người ta nhận ra trên Phong Vân kiếm có điều khác lạ, đó là, lưỡi kiếm đang dần nứt vỡ.

Rồi những mảnh vỡ bong ra, vụn nát thành tro bụi, Phong Vân kiếm hoàn toàn biến mất.

Nhưng Hoài Bão vẫn giống như đang cầm kiếm, thậm chí hắn còn dùng tay còn lại vuốt lên nơi trước đó là lưỡi kiếm.

Nhìn cảnh này, có người chợt giật mình rồi nói: “Ta có nghe một truyền thuyết! Phong Vân kiếm thật sự không phải là một bảo vật!”

“Không phải bảo vật? Vậy nó là gì?”

“Không phải bảo vật nghĩa là không được rèn nên bằng giả kim thuật. Truyền thuyết nói rằng, Phong Vân cũng không phải là kiếm, kiếm chỉ là vỏ bọc của nó.”

“Đúng rồi! Bà cố nội ta kể rằng, có một thứ vũ khí do Tiên tộc tạo ra, có thể vận dụng sức mạnh của tự nhiên để tạo ra sức mạnh khủng khiếp!”

“Vậy thần kiếm Phong Vân này, không, có lẽ nên gọi là tiên kiếm Phong Vân, liệu có khả năng gì đặc biệt?”

Vô hình như gió!

Và…

Hoài Bão vỗ đôi cánh trong suốt lao xuống, đâm thanh tiên kiếm vô hình vào khối cầu máu.

Mọi người nín thở chờ đợi, nhưng chẳng có gì xảy ra.

Cho đến khi họ thở ra, thì ầm một tiếng, khối cầu máu đang tái tạo đột nhiên nổ tung, một cơn lốc xoáy cực mạnh từ trong khối cầu bành trướng ra với tốc độ cực kỳ khủng khiếp, cơn lốc cuốn theo máu và thần tốc bành trướng trở thành một cơn bão màu máu khổng lồ làm cho đất trời rung chuyển.

Lúc này thì người ta kinh ngạc hiểu ra rằng, Hoài Bão đã tích tụ gió thành một cơn bão khủng khiếp và nén vào trong tiên kiếm Phong Vân.

Một thứ vũ khí có thể giam giữ một cơn bão! Điều mà ngay cả thần bảo cũng khó mà làm được, đây là một trong những lý do người của Phiêu Vân Đảo cho rằng Phong Vân kiếm đủ để sánh ngang thần bảo.

Nhìn Hoài Bão vẫn tiêu sái cầm thanh kiếm vô hình trong tay, người ta không khỏi đưa mắt lén nhìn qua Vân Phi.

Chưa ai nhìn thấy Vân Phi dùng được khả năng khủng khiếp này của Phong Vân kiếm, và nhìn nét mặt của Vân Phi lúc này, nhiều người không khỏi thầm nghi vấn ai mới xứng đáng là chủ nhân tương lai của Phiêu Vân đảo.

Cơn bão vẫn tiếp tục bành trướng, đem máu của Đường Thông Thiên tản bay đi khắp Địa Tâm Cảnh.

Sương máu dần tan biến, xem chừng Đường Thông Thiên không còn khả năng tái tạo, những người sống sót mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng bọn Dương thì không.

Cả ba nét mặt càng trở nên nghiêm trọng, mỗi người nhìn về một hướng.

Lúc này, những người trong vòng bảo vệ của bạch long mới cảm nhận được điều khác thường.

“Có ai nghe thấy gì không?”

“Hình như… có tiếng ai đang gào thét?”

“Ta cũng nghe!”

“Hình như là từ bên dưới lòng đất!”

Nhiều người tò mò kê tai xuống đất lắng nghe, rồi tất cả cùng đứng dậy, mặt cắt không còn giọt máu, và cũng như ba người bọn Dương, tất cả cùng nhìn về khắp các hướng.

Vì ngoài tiếng ai đó gào thét, họ còn nghe được có âm thanh nghe như một binh đoàn khổng lồ đang tiến đến từ mọi hướng.

“Chẳng lẽ…”

“Những sinh vật mạnh nhất trong khắp Địa Tâm Cảnh đều đã bị ký sinh?”

Đúng vậy, có côn trùng, có con người, rất nhiều kẻ mạnh bên ngoài tổ bá vương trùng đã bị ký sinh, và đang tiến đến tổ bá vương trùng vì nghe thấy tiếng ai đó gào thét.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/09/2022 12:09 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex