Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv.pro (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 2 » Phần 174

Tiểu Mai - Quyển 2

Phần 174

Tôi biết, đối với một người con quanh năm sống xa nhà mà nói thì việc được gặp lại ba mẹ là một điều hết sức đáng mừng, nhất là đối với một người con gái chưa đến tuổi trưởng thành như Tiểu Mai. Thế cho nên ngay sau cuộc điện thoại báo tin mẹ sẽ về thăm vào tối hôm qua thì vừa tờ mờ sáng nay, tôi đã vui vẻ có mặt ngay ở tại nhà nàng.

– Bắt tay dọn nhà lại nào! – Tiểu Mai hớn hở cười tươi rồi đeo khẩu trang vào.

Dĩ nhiên là tôi không thể nào giở cái tật làm biếng ra rồi, lập tức xắn tay áo lên mà bước vào phụ giúp Tiểu Mai. Hai đứa tôi cùng nhau lật ra lại hết những miếng vải trùm bàn ghế, tranh thủ quét lại nhà cửa, cả gầm giường bàn ghế, cả trên tường và ngoài sân. Đến trưa sau khi đã mệt phờ, tôi cùng Tiểu Mai ăn đỡ gói mì tôm vì nàng cũng mệt, tôi không nỡ để nàng phải nấu ăn nữa.

– Mì tôm cũng ngon mà… soạp! – Tôi vừa nói vừa húp ngụm nước dùng.
– Làm mệt mà đi ăn mì, anh không biết lo sức khỏe gì cả! – Nói thì nói vậy chứ nàng cũng ăn mì ngon lành.

Ngồi nghỉ vài mươi phút rồi sau đó hai đứa lại tiếp tục chuyển công tác dọn nhà ra ngoài vườn và cả trên sân thượng. Những phần đất sân bị ùa ra nay đã được tôi hốt triệt để, cho hết vào những chậu cây, cỏ dại tôi lặt đúng một nửa, nửa còn lại theo lời Tiểu Mai nói là để cho đẹp. Đến chiều, tôi khệ nệ khiêng từ trên lầu xuống chậu trúc Hawai mà để giữa phòng khách:

– È… è…. ! – Tôi cắn môi, cố gắng giữ chặt hai tay mình vì lỡ mà buông ra thì chậu trúc kiểng bể nát, tôi có nước cạp đất mà ăn hết mớ đó.
– Cố lên anh yêu, cố lên! – Tiểu Mai cười tít mắt, nàng trông rất vui, cực kỳ vui.

Không biết các bạn thì sao chứ tôi vừa nghe mỹ từ “anh yêu” được thốt ra từ cô nàng xinh đẹp này là ngay lập tức mệt mỏi tiêu biến, năng lượng trong người trở lại đột ngột, bê một mạch đã đường hoàng đặt luôn chậu trúc xuống nền nhà.

– Giỏi ghê, còn lại để em! – Tiểu Mai khẽ vỗ tay rồi cầm chậu đất đến.

Ngồi phịch ra ghế thở dốc, tôi nhìn nàng đang xúc thêm đất cho vào chậu mà thắc mắc:

– Mẹ em thích trúc Hawai lắm à?
– Em không biết! – Nàng lắc đầu, vẫn liền tay xúc đất.
– Chứ sao một hai bảo anh bưng xuống? – Tôi chưnghửng.
– Tên em có từ “Trúc” mà! – Tiểu Mai đáp.

Có liên quan gì không vậy ta? Nghe hình như có một chút vô duyên nhẹ trong đây nè!

– Xong rồiiii! – Tiểu Mai phủi tay, nàng vui tươi đứng dậy nhìn hết một lượt khắp nhà.

Nhà đẹp, sạch bóng từ tường đến sàn, cỏ cây hoa lá trang hoành từ cả trong nhà ra đến ngoài vườn, bàn ghế mới tinh tươm như vừa được sắm từ cửa hàng nội thất. Nhìn Tiểu Mai đứng trước mặt, khẽ lẩm nhẩm tính xem còn gì chưa làm nữa không mà tôi có cảm giác như hai đứa giống hệt cặp vợ chồng son, vừa cưới nhau về và giờ đang trang hoành nhà cửa, sửa sang tổ ấm của đôi uyên ương.

– Chết rồi… em quên mất! – Tiểu Mai buột miệng sửng sốt cắt ngang dòng suy tưởng của tôi.
– Hả? Gì em? – Tôi giật mình tỉnh mộng.
– Quên mất phần anh rồi! – Nàng quay lại nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân.
– Anh… anh sao? – Tôi ngơ ngác chả hiểu ý nàng là gì.

Mặc tôi hỏi, Tiểu Mai lúc này lại càng nhìn tôi kỹ hơn nữa, nàng ngó nghiêng ngó dọc, săm soi đủ chỗ rồi nói nhanh như chạy giặc:

– Giờ anh chạy đi hớt tóc, nhanh lên, anh có áo sơmi nào đẹp không? Quần tây, giày tây? Có không? Ôi sao sáng giờ em lại quên mất đi chứ….. !
– Gì… gì nữa? Chi mà lắm thế? – Tôi ngẩn tò te.
– Không nói nhiều nữa, giờ hớt tóc nha!
– Đã dài đâu mà hớt, thế này nhìn được rồi mà!
– Thì… tỉa gọn lại một chút cho dễ nhìn, nghe em đi!
– Ừm… rồi, giờ đi!
– Khoan, anh có quần tây đen không? Áo sơ mi trắng nữa? – Tiểu Mai kéo tay lại khi tôi toan quay đi.
– Có, mà sao phải mặc như vậy? – Tôi lại càng đâm ra thắc mắc tợn.
– Mặc vậy mới hợp đi giày tây chứ, không cần đóng hộp, nhưng cũng sẽ thêm lịch sự! – Nàng đáp nhanh như cắt.
– Thôi em ơi cho anh xin đi, có thấy ai đi đồ tây mà đạp xe không? Cái gì nó cũng vừa vừa thôi chứ, với lại anh không có giày tây đâu! – Tôi cười méo xệch.
– Ừ… ừ nhỉ.. ! – Nhận ra sự mâu thuẫn của mình, Tiểu Mai thẫn thờ vài giây rồi nàng thở hắt ra tiếp lời.
– Thôi cũng được, hôm đó anh ăn mặc lịch sự là ổn, còn giờ thì hớt tóc đi. Mẹ em dễ có thiện cảm với người lịch thiệp lắm!

Vậy là nghe lời Tiểu Mai, tôi vội vác xe phóng ra đường mà chạy bở hơi tai để mong tìm được một tiệm cắt tóc còn mở cửa vào lúc chạng vạng tối này. May thay khi đến gần ga xe lửa thì tôi tìm ra được một cửa tiệm vẫn còn tiếp khách, thế là lật đật chạy bang vào:

– Cắt tóc con đi chú ơi!
– Kiểu gì con? Ủa, thế này là dễ nhìn rồi mà? – Ông chủ sửng sốt.
– Dạ tỉa gọn là được, chú sượt qua vài kéo cho có thôi gọn gọn tí! – Tôi cười nhăn nhở.

Ít phút sau, tôi đần mặt ra nhìn mình trong gương vì so với lúc chưa hớt thì bây giờ căn bản là tôi và thằng Nam của mười lăm phút trước cũng chả có khác nhau gì mấy. Thôi cũng được, giờ về nhà tắm rửa ăn cơm vậy, dọn dẹp cả ngày mệt phờ râu rồi còn gì.

Sáng hôm sau, tôi lại đạp xe sang nhà Tiểu Mai để chở nàng đi chợ mua trái cây về trữ sẵn trong tủ lạnh vì dự là khi mẹ nàng về đây sẽ xảy ra… đại tiệc hoành tráng.

– Sao không mua thịt cá luôn mà toàn trái cây vậy? – Tôi thắc mắc hỏi.
– Tối khuya ngày mai là mẹ em về đến đây, nên mẹ bảo sáng ngày mốt hai mẹ con sẽ đi mua mấy thứ đồ tươi đó sau! – Tiểu Mai trả lời rồi lấy tiền ra trả cho người bán.

Nhận bọc dâu tươi Đà Lạt từ trong tay nàng, tôi lại tiếp tục dò hỏi:

– Thế hôm đó là mẹ em hay em nấu ăn?
– Chắc sẽ là mẹ, thường thì em giành nấu nhưng không được! – Tiểu Mai nhún vai đáp.
– Sao vậy? – Tôi ngạc nhiên.
– Không… có gì! – Thoáng một chút lưỡng lự rồi nàng lắc đầu quay đi.

Không nhận ra một chút khác thường đó của TiểuMai, tôi vẫn thắc mắc những gì tôi muốn biết:

– Vậy… mẹ em nấu ăn ngon lắm à?
– Tất nhiên, ngon gấp… mấy chục lần! – Nàng cười hãnh diện trả lời.
– Gì ghê vậy? Đầu bếp hay sao? – Tôi trố mắt kinh ngạc.
– Ở Nhật, mỗi người con gái trong gia đình đều xứng đáng được xem là đầu bếp, hì! – Tiểu Mai lại cười, từ hôm qua đến giờ nàng cười rất nhiều.
– Thế… thế mẹ em ra sao?
– Ý anh là sao?
– Là… hiền hay dữ? Mẹ em có giống em không?
– Khờ ơi, phải nói là em giống mẹ chứ, ai lại đi so sánh ngược ngạo vậy, mà anh cứ gặp rồi sẽ biết thôi!
– Mà sao mẹ em lại muốn gặp anh?
– Em… có đôi lần kể về anh cho mẹ nghe, nên chắc là mẹ sẽ muốn biết về anh!

Tôi hỏi tiếp bằng giọng háo hức:

– Thế… nói tốt hay nói xấu?
– Hứ, nói xấu đó, sợ chưa ?! – Tiểu Mai nguýt dài.
– Èo… ! – Tôi xuôi xị.

Và nàng lại quay đi, hai đứa tiếp tục đi vào sâu trong lòng chợ để tìm mua thêm ít cam tươi nữa. Mãi đến cuối giờ chiều, khi mặt trời đã dần khuất bóng thì Tiểu Mai mới thủ thỉ trong lúc cả hai tựa nhau mà ngắm đất trời mây gió:

– Chiều ngày mốt anh hẵng đến nhà em nhé!
– Chứ còn mai thì sao? – Tôi âu yếm nhìn nàng.

Làn gió mát nhẹ thổi qua khiến cây lá trong vườn rung động xào xạc, một buổi chiều mùa hè thanh bình đúng nghĩa.

– Ngày mai anh cứ ở nhà chuẩn bị thật tốt những gì em dặn, sáng ngày mốt gia đình em sẽ đi thăm nhà nội, rồi qua nhà cô Ba chơi, sau đó mới về lại nhà này. Lúc đó, khi nào em gọi điện báo thì anh qua chơi là vừa, nhớ dẫn bé Trân theo nha!
– Ừm, mà sao phải rủ Trân theo?
– Cho con bé đi chơi, thi xong rồi mà, với cả còn có anh Triết nữa, thế nào cũng rủ chị Diễm qua luôn thôi! – Tiểu Mai khẽ cười, đưa tay nhẹ vuốt tóc vén sang một bên mái.
– Hai người họ về nghỉ hè à? Anh không nghe Trân nói gì cả! – Tôi ngạc nhiên.
– Ừa, chắc tại anh không hỏi nó thôi! – Nàng đáp.
– Thế được, chiều mốt anh sẽ chở Trân qua đây! – Tôi gật đầu đồng ý.
– Hai người đi hai xe nha!
– Hả? Sao phải thế?
– Hì hì, giỡn đó chàng, anh chở Trân đi!
– Ờ, giỡn lạ lùng!

Đâu đó ở khoảng đất rộng cạnh nhà Tiểu Mai, tôi nghe có tiếng ve râm ran gọi hè trên ngọn me tây đằng trước. Đang định nghĩ thêm những gì văn hoa lãng mạn để nói thì Tiểu Mai đã mở lời trước tôi:

– Mà nè, lần này ba mẹ em về… !
– Hả, có bác trai nữa à?
– Ừa, anh để em nói. Lần này ba mẹ về thì sẽ có lúc anh phải gặp cả hai người, ba em thì dễ tính, anh cũng biết rồi, nhưng mẹ em thì khác, anh ăn nói nhớ giữ ý tứ, suy nghĩ trước khi làm nhé!
– Mẹ em… khó lắm hở?
– Không khó, mẹ hiền với em lắm, nhưng em dặn anh trước vậy để giữ lễ nghĩa, dù gì cũng xem như đây là lần đầu anh ra mắt gia đình em!
– ………. !
– Sớm ha? Em ha? – Tôi buột miệng nói qua hơi thở.
– Sớm gì anh? – Tiểu Mai thắc mắc không hiểu điều tôi nói.
– Anh với em mới 17 tuổi mà đã gặp mặt gia đình hai bên hết rồi, như này thì sau này… chắc tụi mình sẽ tốt lắm ha! – Tôi cảm khái.

Trong một buổi chiều nhẹ nhàng và yên tĩnh đến như vậy, khi mà bầu trời chuyển sang màu vàng đỏ của hoàng hôn, tôi hoàn toàn cảm thấy cuộc đời mình như lững lờ trôi giống hệt những đám mây trên trời. Rất ung dung tự tại, rất thư thái, cuộc sống tương lai như hiện ra trước mắt.

– Tốt là tốt gì cơ? – Tiểu Mai hỏi.
– Là… nếu cứ như vầy, thì anh mong… sau này em là vợ anh, đời vậy là tốt rồi! – Tôi cười cười, lời nói tuy có chút ngượng ngập nhưng hoàn toàn là thật lòng, là xuất phát tự chân tâm.

Tiểu Mai hơi đỏ mặt, nhưng nàng không tránh né như trước mà cũng tủm tỉm cười:

– Có ông chồng như anh kể cũng mệt thật, nhưng em nghĩ là… sẽ rất vui đó!
– Thế này… có được gọi là cầu hôn chưa nhỉ?
– Không, sao thế được!
– Tại sao?
– Không có lãng mạn, em không đồng ý đâu!

Tôi cười cười, nhẹ cốc yêu lên trán cô nàng:

– Em lúc nào cũng thích lãng mạn, thế sau này bớt lạnh lùng một chút đi nhé!
– Liên quan gì? – Nàng bĩu môi hứ khẽ. – Em thế này cũng là vì nghĩ cho anh thôi!
– Em lạnh lùng thì mệt anh chứ sao lại là nghĩ cho anh? – Tôi chưng hửng.
– Ngốc, em phải như vậy thì con trai mới không dám tán tỉnh em, họ càng nghĩ em kiêu, anh càng đỡ phải lo đối chọi với mấy đối thủ đó chứ sao!
– Ơ… cả năm nay, ngoài thằng Huy ra, anh thấy có thằng nào đến tán em đâu? Còn anh thì có mà… đầy nhé!
– Hứ, nằm mơ đi, anh cùng lắm là có vài ba cô thích thôi, em mà để hở ra thì anh xem nhé, cả… cả khối lớp luôn cũng không chừng!
– Hê, làm dữ vậy!
– Không tin thì thôi, hồi cấp II em là… tâm điểm của bọn con trai đó, tin chắc rằng bây giờ vẫn vậy, có khi lại còn hơn!

Tôi thè lưỡi, vờ cười ba trợn:

– Cúp điện bây giờ đó em, đu dây cao thế là không tốt đâu, leo xuống cho bà con khu phố được nhờ!

Đến đây thì Tiểu Mai xấu hổ thật sự, nàng nửa giận nửa ngượng, vung tay… đập vào lưng tôi cái đùng mạnh chà bá lửa:

– Ahhhh… anh chỉ giỡn thôi mà! – Tôi ôm vai la oai oái.
– Giỡn không vui! – Nàng lườm tôi bằng ánh mắt tóe lửa rồi quay sang bên khác mà hờn dỗi.

Giỡn thì giỡn vậy thôi chứ tôi biết thừa là Tiểu Mai thật sự cực kỳ thu hút con trai rồi, mười thằng gặp nàng hết mười thằng bị hớp hồn, chắc chắn không có ngoại lệ. Thế cho nên tôi đâu có ngu gì… mà rời tay nàng được chứ.

Khẽ bẹo má, tôi lại trêu, nhưng giờ là xuống nước làm hòa:

– Giận lên là không đẹp, hết đẹp là hết đào hoa đó!
– Không thèm! – Cô nàng vẫn còn dỗi, lắc đầu nói.

Nhưng rồi bất thần nàng chợt quay lại, nhìn tôi đầy nghiêm túc:

– Em nói thật anh nghe, đào hoa không phải là tội, mà là một cái nghiệt đấy, đừng có mà tưởng bở!
– Sao… là nghiệt? – Tôi nửa tin nửa ngờ.
– Người đào hoa thì sẽ gieo nhiều tình cảm nhưng rốt cuộc lại không đi đến đâu, cuối cùng cuộc đời họ chỉ toàn cô độc thôi vì đến một người bạn cũng sẽ không có. Dám yêu dám hận, anh nghĩ mấy ai từ yêu khi chia tay rồi, sẽ lại chuyển thành bạn được?
– Ờm… hiểu rồi!
– Hơn nữa, trong những lá số tử vi thì Đào Hoa là vì sao xấu, có vận mệnh bi thảm nhất. Thế nên em hoàn toàn không mong bản thân mình sẽ đào hoa, ai ham mấy thứ phù phiếm đó là tự hại chính bản thân họ thôi!
– Anh sẽ học theo em, đồng ý!

Tiểu Mai thoáng nhíu mày rồi nàng lắc đầu:

– Tôi không tin, ông là ông chưa có bao giờ xuống nước nhanh vậy hết!
– Tin đi, lần này là thật, em nói đúng quá mà! – Tôi búng tay cái chóc. – Không tin, hứ!
– Tin đi, bé Mai!
– Đừng có dụ, đây dỗi rồi!
– Dỗi nữa anh khóc đó, oa oa…. !
– Làm gì có giọng khóc nào khả ố đến vậy, không biết xấu hổ. Vẫn dỗi!
– Thế để khóc lại, hức… hu… hu… sao em nỡ… giận… hức… !
– Giả tạo, khóc mà không có tí nước mắt nào, diễn dở quá!
– Giọt nước mắt chảy ngược đó em yêu à… hức hức… ể có nước mũi rồi nè… sụt.. !
– Ôi tránh ra… đừng có sì sụt nữa, dị quá ông ơi… ahhh!
– Hà hà… ái phi đừng chạy, bản vương đến với nàng đây, hà hà hà… !!!!!

Trời sụp tối, gió trong lành nhẹ mát đưa hương hoa sữa thanh khiết lúc đậm đà, lúc như chợt thoảng qua nơi căn nhà có cánh cổng màu đen ấy, hai đứa đã từng cười giỡn, nô đùa cùng nhau, thật hạnh phúc biết bao nhiêu…

Tình yêu tuổi mới lớn, đẹp tươi và thuần khiết như chính loài hoa bạch mai vậy!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/04/2021 02:28 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nghề chăn gái – Quyển 1
Gọi mãi không được, nhắn tin thì không thấy bà chị trả lời, tôi cũng có suy nghĩ tiêu cực: Có khi nào bà chị bị bẫy, đến nơi là nó tóm luôn rồi không.. !?? Càng nghĩ càng lo lắng, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào. Ít ra điện thoại gọi vẫn có chuông... Để điện thoại sang một bên, tôi nằm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Tuyển tập Nghề chăn gái
Mùa Hạ
Cuối tháng 11, cùng với gió heo may và vạn dặm đám mây âm u xám xịt bầu trời, những đợt rét theo đó khốn nạn ùa về. Có vạt mưa âm ỉ lạnh buốt, lạ lẫm phả vào lòng người run rẩy. Cái lạnh ẩm ướt, cái lạnh hanh khô, thay phiên nhau ngự trị như 2 kẻ cầm đầu của mùa đông. Gió rét vẫn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Cách biệt tuổi tác - Tác giả Why Not Me
Đã nói là Huyền tuy đã có con nhưng vẫn còn là một thiếu phụ ít kinh nghiệm trong chuyện tình dục. Nàng chỉ biết lờ mờ là đàn ông con trai hay thủ dâm còn hơn con gái nhưng chưa bao giờ nàng thấy tận mắt chuyện đó. Hôm nay được nhìn thằng Hải xụt cặc ngay dưới mắt mình làm nàng vừa tò mò...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú
Tình già - Tác giả Cu Zũng
Mở cửa phòng tầng 4, Lưu lê từng bước chân theo từng bậc cầu thang từ tầng 4 đi xuống. Trong cả cuộc đời làm tình không dài không ngắn của mình, lần với mẹ Oanh vừa rồi có lẽ là đáng nhớ nhất đối Lưu. Tất cả các cung bậc cảm xúc như hội tụ vào quãng thời gian 1 tiếng vừa rồi. Từ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bác sĩ - Y tá Bố chồng nàng dâu Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Em tôi
Mở mắt ra thì đã 9h sáng, em vẫn thở nhẹ nhàng trong vòng tay tôi. Dậy đi nhóc, 9h rồi em. Em mỉm cười quay lại ôm hôn tôi, ấm sực... Về thành phố đi anh Hai, ở đây chán quá. Anh có muốn ở lại thêm không? Ừm thôi về, ở đây cũng chẳng có gì xem... ngoài em... Tôi cười gian xảo. Xiiiii... Em nhảy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Tâm sự bạn đọc Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex