Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv.pro (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thằng Đức – Quyển 2 » Phần 95

Thằng Đức - Quyển 2 - Tác giả Lạtma


Truyện đã hoàn thành

Phần 95

– “He he… Cô thua rồi…” Đức bật cười khi thấy nét mặt tái mét của Thiếu tướng đồng tính nữ. Hắn biết mình đã thắng.

– “Mình về” Bích Trâm giận run… quay lưng bước đi.

– “Từ từ đi nha. Không uống chút nước rồi hẳn về… Aiz… Ụa… Nhớ hồi nãy nói gì chứ hả? Đừng quên nha hắc hắc hắc…” Đức nói theo sau lưng nàng. Giọng điệu châm chọc.

Giả điếc, Bích Trâm vừa đi vừa thầm nguyền rủa: “Nhịn… nhịn nhịn… Có ngày mi lọt vào tay chị… Lúc đó coi mi còn cười được như vậy không.”

– “Anh không phải muốn chỉ huy cô ta thiệt chứ hả?” Bọn người Bích Trâm vừa khuất bóng, Nancy buộc miệng hỏi, trong lòng nghỉ không lẽ hắn có hứng thú với mấy người đồng tính nữ?

– Giỡn hoài, anh đâu có rảnh vậy chứ, hù cô ta chơi thôi mà. Để coi mai này có còn dám làm phách nữa hay không… Hừ.

– “Không phải… Em thấy anh làm phách với cô ta thì có.” Ngọc Như ngây thơ sửa chữa “sai lầm” của hắn.

– “Hả? Ây da… Ngọc Như. Em bị “trúng chiêu” của cô ta rồi sao? Không được. Nancy. Mai mốt nếu cô ta đến, đừng cho vào nhà…

– “Ha ha… Hi hi…” Đám mỹ nữ cười phá lên, chỉ có Ngọc Như đang nghi hoặc, không biết mình đã nói cái gì mà mọi người cười như vậy chứ.

– “Nói mau… Sao anh biết vậy?”… Thu Tâm bên trái, Phương Anh bên phải, hiếu kỳ. Muốn nghe hắn giải thích chuyện vừa rồi.

– “Ha ha… Bây giờ có chuyện quan trọng, anh phải đi liền, tối nha, Tối nghe chuyện mới vui… Vậy đi ha.” Hắn nói xong chạy ra ngoài.

– “Làm gì gấp dữ vậy?” Vịnh Hà lầu bầu.

– “Chắc là đi thăm Gia Kỳ…” Nancy mỉm cười. Gia Kỳ cũng đã có thai rồi, hắn chậm trễ không đi thăm nếu cụ Lý Hoàng Chương biết được sẽ cho người lột da hắn.

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex.vip/thang-duc-quyen-2/

Trẻ tuổi, người lại đẹp, thêm vào thân thế “khủng”, Giám đốc Sở tài chính Lý Gia Kỳ là đối tượng để các “tài tuấn” dòm ngó rắp tâm bắn sẽ, tiếc là cho tới nay chưa có người được lọt vào mắt xanh và nàng vẫn sô lô một mình, ít ra mọi người trong Sở tài chính đều nghỉ như vậy và Cẩm Tú, Thư ký của nàng thì chắc chắn là như vậy bởi vì từ ngày làm Thư Ký cho vị Giám đốc Sở mỹ miều này cho đến bây giờ, cũng đã mấy tháng rồi, bà chưa thấy bạn trai của lãnh đạo. Mỗi ngày đều có hoa gửi đến nhưng lãnh đạo thì chưa hề ngó tới. Có lúc nhiều quá Cẩm Tú phải đem về nhà cắm, lãnh đạo không lấy mà, bỏ thì đau ruột, tuy không phải là bà mua nhưng thật quá hoang phí, theo bà biết, một bó nhiều có khi gần cả triệu hoặc hơn nữa. Người giàu có thật là hoang phí mà.

Sáng hôm nay Cẩm Tú đã nhận được hai bó hoa rồi. Như thường lệ, bà ký nhận rồi để sang lên bàn gần đó coi như là để trang trí. Đang ngắm nghía hai bó hoa đắt tiền chợt thấy có cậu thanh niên mở cửa bước vào. Cẩm Tú nhíu mày, bà ghét nhất là quần bò vá víu, tên này sao lại mặc cái quần rách đùi đi đến đây chứ. Thật là không biết phép tắc, ở đây là Sở tài chính chứ đâu phải là mấy cái quán Bar Karaoke chứ, thật là. Cũng may thằng con nhà mình thật là ngoan, không giống tên này, coi hắn kìa… Cà lơ phất phơ. Không biết mấy người bảo vệ ở dưới làm ăn kiểu gì để tên này lên đến tận đây. Xem ra cần phản ánh với chánh văn phòng Dung mới được.

– “Cậu kiếm ai?” Tú nhíu mày, giọng lạnh lùng, có chút cao cao tại thượng.

– “Chào Dì. Tôi tới tìm Giám đốc Sở Lý Gia Kỳ.” Đức mỉm cười hiền hậu đáp, muốn bất ngờ đến để Gia Kỳ ngạc nhiên nên không gọi báo trước. Không trịnh trọng quần là áo lượt com lê, cà vạt. Hắn ăn mặc đơn giản, quần Jean có vài chỗ “rách bươm” và T – shirt trắng. Nhìn thì thấy “nghèo”nhưng không rẻ tiền đâu, là hàng hiệu đấy. Quần áo hắn mặc, nếu không được Nancy, Mỹ Chi chọn thì cũng do Ngọc Lan, Tú Nhi, Đồng Giao hay Tâm Đoan “tuyển lựa”… Nói tóm lại là y phục trên người hắn thường được mỹ nữ tỉ mỉ chọn và mua cho hắn. Hôm nay bộ đồ trên người là do Gia Kỳ “sưu tầm”. Dĩ nhiên đến gặp thì phải mặc đồ do chính nàng chọn, có như vậy mới làm người đẹp hài lòng được chứ. Vậy mà Thư Ký Cẩm Tú thấy hắn thì không vừa mắt. Trước hết là cái bộ dáng cà lơ phất phơ của hắn, hơn nữa ai đến gặp bà cũng tỏ vẻ một chút kiêng nể… Tên này nhìn bà nhăn răng cười… Cho dù không có gì là không đúng nhưng Cẩm Tú thấy rất là gai mắt.

– “Giám đốc Sở không phải ai muốn gặp là được gặp đâu. Cậu là ai?” Cẩm Tú cảnh giác. Tên này là bà con của lãnh đạo? Chắc chắn là không rồi. Hắn nói tiếng Nam rặt như mình, lãnh đạo từ Hà Tĩnh vào… Không thể là bà con của lãnh đạo được. Thật đáng nghi. Còn đang ngờ vực bổng Cẩm Tú kinh hải, trợn mắt há mồm khi thấy lãnh đạo ngày thường nghiêm trang lạnh lùng, bây giờ như cô gái nhỏ đang nhè nhẹ rón rén tiến đến sau lưng vỗ vai tên “cà lơ phất phơ”.

– “Đồng chí này… Anh có hẹn trước không?” Gia Kỳ vừa tan họp, trong lòng rất “hầm hơi”. Nàng biết Nancy sanh quý tử và hắn đã về từ hôm qua vậy mà tới giờ này vẫn chưa gọi cho nàng. Thật là quá đáng mà. Ai ngờ vừa về tới văn phòng thấy bóng lưng quen thuộc và nhận ra bộ đồ nàng đã đích thân chọn lựa nên trong lòng thấy ngọt ngào.

– “Vậy sao… Phải lấy hẹn à? Không lấy hẹn có được không? Muốn mời lãnh đạo đi ăn cơm thôi mà.” Quay lại, Đức năn nỉ.

– “Mời ăn cơm? Không đi… Không có lòng thành… Không lãng mạn chút nào. Anh nhìn kìa…” Gia Kỳ đưa tay chỉ hai bó hoa mà Cẩm Tú vừa nhận…

– “Hoa thôi mà… Ha ha… Được được…” Hắn tới bên bó hoa hồng, tự nhiên bẻ một bông đem tới đưa cho nàng. Trước cặp mắt “kinh hãi” của Cẩm Tú… Gia Kỳ cầm cành bông hồng đưa lên mũi… dáng điệu e ấp, hai má ửng hồng.

– “Dì Tú… Làm ơn… Dời lại lịch trình hôm nay.” Gia Kỳ thản nhiên nói. Nàng nắm tay hắn đi vào văn phòng mình. Đóng cửa lại.

– “Dạ được”… Cẩm Tú hiểu rồi…”Đây mới là “Bạch mã Hoàng Tử” của lãnh đạo… Hú hồn… Cũng may là mình chưa có cử chỉ gì quá đáng… Người này là ai vậy cà? Đúng là không nên trông mặt bắt hình dong mà”.

Cánh cửa vừa đóng lại, hai cặp môi nóng bỏng chạm nhau một lúc thật lâu mới rời nhau.

– Anh nha… Bây giờ mới nhớ tới em…” Gia Kỳ bắt đầu “hỏi tội”.

– “Không phải đâu… hi hi… Nancy sinh em bé nên phải ưu tiên mà, mai mốt em cũng vậy thôi… biết đâu còn nhiều hơn… À nè. Anh nghỉ kỷ rồi… Gia Kỳ à, Em ở một mình đơn chiếc, không được đâu. Coi bộ phải mướn sẵn hai bà vú, một người lo nấu ăn. Một người lo giặt giũ mới được, nếu thêm một y tá riêng thì tốt. Hay là mua căn biệt thự cho rộng rãi một chút.” Hắn thao thao bất tuyệt. Nhung thì có Bác Bảy và Nguyệt, Nancy thì cả một nhà mười mấy người, ba chị em Mỹ Chi sẽ xuống Cao lãnh không cần lo nhiều, Tâm Đoan cũng không đáng ngại, chỉ có Gia Kỳ là một mình… Rủi có chuyện gì nữa đêm nữa hôm.

– “Hi hi… Còn chờ anh sao… Ông nội đã tính hết rồi” Gia Kỳ thấy hắn biết lo cho nàng nên trong lòng rất ngọt ngào. Đứa con đầu lòng của nàng sẽ lấy họ Lý và là cháu nội đích tôn. Khi nghe nàng có tin mừng, Ông nội nàng rất hoan hỉ, nói sẽ phái hai người thân tín từ Hà Tĩnh vào đây để lo cho nàng.

– “Vậy sao? Ha ha… Tốt… Tốt… Chuyện mua biệt thự… để anh lo…” Đức vỗ ngực. Tiền bạc hắn có rất nhiều, mua căn biệt thự không thành vấn đề, hơn nữa bất động sản mà… Càng lâu càng có giá… Coi như là đầu tư. Trước đây, Gia Kỳ mua căn hộ chung cư cao cấp nhưng chỉ có hai phòng ngủ, một mình thì tiện nhưng bây giờ thì quá nhỏ.

– “Dĩ nhiên là anh lo rồi… Em không có nhiều tiền như anh đâu… Anh là đại gia mà” Gia Kỳ nũng nịu. Nàng biết công ty hắn làm ăn rất phát đạt, lo cho “vợ con” là chuyện thiên kinh địa nghĩa nên không khách sáo.

– “Ha ha… Phải phải… À nè… bụng chưa nhô lên ha…” Hắn đưa tay sờ bụng nàng… Gia Kỳ tưởng bở. Nhè đâu hắn lần mò lên trên mân mê vú nàng.

– “Ây… Đừng có lộn xộn… Sắp tới giờ đi ăn cơm rồi… Em có hẹn, hôm nay là sinh nhật của chánh văn Phòng Dung… Em đã hứa là sẽ có mặt… Không thể nuốt lời. Ngoan đi cưng… Chiều nay em nghỉ mà ” Gia Kỳ hứa hẹn một buổi chiều “sống động”.

– Ha ha… là em nói đó nha… Tiệc sinh nhật xong rồi… Gọi cho anh.

– “Anh đi đâu? Không muốn đi với em sao?” Gia Kỳ thấy hắn chuẩn bị rời đi xụ mặt.

– Đi với em? Ha ha… dĩ nhiên là muốn rồi… Nói thiệt nha… Hai bó bông kia là của ai vậy? Lân này anh xuất hiện để cho thằng khứa nào muốn dê em biết khó mà lui nếu không sẽ chết không toàn thây…

– “Nói chuyện dư thừa. Hôm nay chính thức giới thiệu anh là để…” Nàng đưa tay ngang bụng…

– “Hi hi… Phải ha…” Đức sực nhớ nếu không giới thiệu hắn là ai thì vài tháng nữa… Nàng ễnh bụng ra thì… kỳ quá…

– Tới giờ rồi… Đi đi… Gia Kỳ nhìn đồng hồ. Sắp tới giờ rồi. Nàng cặp tay hắn… Như cặp tình nhân, hai người đi mở cửa đi ra. Nàng cố ý chính thức cho mọi người biết.

Chánh văn Phòng Dung của Sở tài chính giờ này đang có mặt tại nhà hàng Restaurant & Cafe Lotus ở Bến Ninh Kiều để chuẩn bị đón khách. Là buổi tiệc nhẹ thôi mà nên khách mời đều là khách VIP đã được tuyển lựa kỹ càng, quan trọng nhất là đã tiêm đủ 2 mũi vacxin. Để tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay, chánh văn Phòng Dung đã tốn rất nhiều tâm tư. Chủ yếu là để Giám đốc Sở và con trai bà có dịp gặp nhau rồi từ đó mà phát triển.

Dung biết Gia Kỳ đã từng du học tại Úc, con bà Tiến Lực du học bên Canada… Cả hai cùng là Tiến Sĩ, Giám đốc Sở chưa chồng, Tiến Lực con bà chưa vợ, cả hai đều là trai tài gái sắc, đều là Tiến sĩ như vậy sẽ có tiếng nói chung. Lẽ ra Dung chỉ mời riêng Gia Kỳ chung vui với gia đình nhân ngày sinh nhật của bà nhưng nghỉ đi nghỉ lại… Làm như vậy thì quá lộ liễu. Không hay, cho nên mời thêm một vài người VIP thân với gia đình và cũng có “trọng lượng” trong các cơ quan khác. Mục đích để Gia Kỳ sẽ không nghỉ bà có ý “gài độ” Tiến Lực với nàng. Dung ngấm ngầm quan sát, bà nghỉ Gia Kỳ không thích có người gửi hoa tới Sở tặng và săn đón… Vì vậy bà muốn theo con đường “tự nhiên” nên nghỉ ra cách này để đôi trẻ “tình cờ” gặp nhau.

– Lực… Con phải khéo léo, không nên vồn vã quá sẽ phản tác dụng… Hiểu chưa? Dung nhìn con… dặn dò.

– “Tui nghe bà lải nhải câu này hoài không chán sao? Bà không chán nhưng tui nghe riết muốn bệnh luôn á… Ha ha… bà yên chí đi, con nhà nông không giống lông cũng giống cánh, Nhớ lúc trước bà gặp tui không phải mê mẩn sao?”Chồng của Dung, Nguyễn Tiến dũng Giáo Sư đại học Y dược. Đắc ý khoe thành tích của một thuở xa xưa.

– “Ha ha… Ba nói câu này đúng nhất đó má… Yên chí đi.” Lực tin tưởng… Lúc trước vì ngán thế lực của Lại Đức Quang nên không dám tranh dành với Lại Đức Huy. Bây giờ thì hay rồi, thằng Huy kia như con chó nhà tang. Bị bệnh Aid thì đời tàn rồi… Đáng đời. Lực nhìn qua nhìn lại, nhìn tới nhìn lui, nhìn xuôi nhìn ngược thì tuy hắn không phải là bảnh nhất nhưng giữa đám thanh niên tài tuấn còn “available” của thành phố này… Hắn tin tưởng mình là “nhân trung chi long”.

– “Con đừng nghe ổng nói bá láp… À. Có khách tới… Anh Bảy, Chị Tư… Hi hi. Thật là nể mặt a…” Dung thấy khách Vip tới liền đon đả đón chào…

Sở tài chính Cần Thơ có ba phó Giám đốc, hai người này rất thân với chánh văn Phòng Dung, một người tên là Phú Hữu, người kia tên Thu Trang mà Dung thường gọi là Anh Bảy và Chị Tư. Còn người thứ ba thì Dung chưa quen thân lắm nên không có mời. Buổi tiệc sinh nhật ngắn gọn. Chỉ có “người nhà”. Thời buổi đại dịch mà, càng ít người càng tốt, hơn nữa tất cả đề được tiêm hai mũi vacxin xịn Pfizer chống Cô – rô – na 19 của Mỹ đế. Coi như an toàn.

– “Chánh văn Phòng Dung… ha ha… Sinh nhật vui vẻ. Trẻ mãi không già…” Phó Giám đốc Hữu tươi cười chúc mừng sinh nhật cho đồng liêu… tay đưa gói quà.

– “Hi hi… Mong là được như anh Bảy nói… cảm ơn nhiều nha…” Dung đưa tay nhận hộp quà.

– “Chị Dung… Sinh nhật vui vẻ… Cùng anh dũng nắm tay nhau tới 100 tuổi luôn… hi hi…” Phó Giám Đốc Thu Trang cũng đưa quà tới…

– “Cảm ơn nhiều… Mèn ơi… 100 thì quá đáng… Đến 90 được rồi…” Dung đưa tay nhận quà… lòng vui vẻ.

– “Ha ha… hi hi” Mọi người bật cười vui vẻ khi nghe chánh văn phòng Dung muốn tuổi thọ tới 90…”là được rồi”… không muốn thêm nữa.

– “Tiến Lực đây ha… Lóng rày sao rồi? Nghe má cháu nói cháu đang công tác ở Sở Lao Động TB & xã Hội hả” Anh Bảy tỏ ra quan tâm…

– “Dạ… Cũng được…” Lực khiêm nhường…

– “Cái gì cũng được chứ… Nó công tác cũng giỏi lắm. Mới hai năm thôi mà đã được cấp trên khen… Hiện nay là Phó Trưởng phòng rồi” Dung được dịp khoe… Mới 28 tuổi mà đã là Phó Trưởng Phòng của Sở Lao Động TB & xã Hội, coi như là tiền đồ sáng lạng. Với tài trí thông minh của Tiến Lực, Bà tin tưởng chưa tới 40 sẽ là một giám đốc Sở và chưa tới 50 biết đâu sẽ đứng đầu của một Bộ… Đó là chưa tính đến chuyện nếu có được đứa con dâu tương lai là cháu của nguyên Chủ Tịch nước thì khó nói lắm. Mỗi lần nghỉ tới một tương lai huy hoàng như vậy, Dung cười không khép miệng.

– “Giỏi vậy sao… Thêm hai năm nữa thì chức Trưởng phòng trong tầm tay cháu rồi…” Chị Tư Trang khen khích lệ.

– “Không dám… Chỉ là nhờ có lãnh đạo bồi dưỡng…” Trong lòng kiêu hãnh, ngoài mặt Lực tỏ vẻ khiêm tốn… nói năng rất quy củ.

– “Anh Bảy, Chị Tư… Chị Tư thì tui không dám mời bia rượu nhưng… Ha ha. Anh Bảy… Một hai ly chắc không thành vấn đề chứ hả?” Dũng đề nghị…

– “Ha ha… Được mà… Một hai ly Johnny Walker Black Label thì không thành vấn đề… ha ha”… Nói tới rượu… Anh Bảy cảm thấy khát nước, hai mắt híp lại.

– “Còn chờ ai nữa hả chị Dung?” Thấy Dung thỉnh thoảng nhìn dáo dác ra ngoài như đang chờ đợi ai… Chị Tư Trang hỏi.

– “Hi hi… Là Giám đốc của mình í mà… Cô ấy sắp tới rồi.” Dung đáp… Trong lòng hơi nôn nóng. Thu Trang nhìn Tiến Lực chợt hiểu, cười thầm…”Thì ra là vậy, có người đang âm mưu… Cũng phải, tiếc là mình không có con trai.”

– “Kêu nước uống trước trong khi chờ… Phục vụ…” dũng đưa tay lên gọi cô phục vụ…

– “Khoan… anh dũng… Thôi không uống rượu… Nước suối được rồi” Anh Bảy bất thình lình đưa tay ngăn lại… Ông ta vừa nhận thấy phía xa xa. Có ba người. Hai nam một nữ đang ngồi ở một bàn hướng ra mặt sông…

Nét mặt của Phó giám đốc Thu Trang bổng nghiêm túc. Mọi người nhìn theo ánh mắt của anh Bảy… Tất cả đều ngưng trọng, Bầu không khí đang vui vẻ bỗng trở nên có chút căng thẳng… Lý do anh Bảy đổi ý không muốn làm vài ly là vì một trong hai người đàn ông kia là Bí Thư Hải của Thành ủy Cần Thơ… Người còn lại là Phó Giám đốc Sở Lao Động TB & xã Hội Trương Quốc Hùng. Cả ba hình như đang nói chuyện rất tương đắc.

– “Anh Bảy… Chúng ta có nên qua đó chào hỏi không?” Nét mặt của Chị Tư Trang có chút lo lắng… Bí Thư Hải là nhân vật số “1” của Cần thơ… Quan cao hơn một bậc đè chết người. Bí Thư Hải cao hơn chức Phó Giám đốc Sở của bà bao nhiêu bậc thì thì không cần phải nói… Như vậy thấy lãnh đạo mà không qua kính rượu chào hỏi thì hậu quả khó lường. Còn nếu như đường đột qua chào hỏi, lãnh đạo đang lúc vui vẻ thì không nói gì nhưng lúc lãnh đạo không vui thì lại là một chuyện khác.

Lực cũng đang hồi hộp… Người đang ngồi tiếp đãi Bí Thư Hải là lãnh đạo trực tiếp của hắn… Phó Giám đốc Trương Quốc Hùng của Sở Lao Động TB & xã Hội, Lực rất muốn đứng lên qua chào hỏi kính rượu. Gặp lãnh đạo mà không chào hỏi thì tiền đồ đen như mõm chó… Nhưng thấy Dì Tư, Bác Bảy chưa có động thái hắn là tép riu đành phải ngồi im… Dung cũng biết đạo lý này… Khó xử a… Bà thầm than…

– “Không sao đâu… Chị Dung… Chi có mời Giám đốc Kỳ mà…” Anh Bảy nhắc nhở…

– “Phải ha…” Dung thầm bội phục anh Bảy… Quả nhiên anh Bảy không hổ thẹn là kinh nghiệm tràn trề trong quan trường. Chờ thêm chút nữa, khi Giám đốc Kỳ có mặt thì chuyện chào hỏi kính rượu Bí Thư Hải sẽ do Giám đốc Sở dẫn đầu mới phải. Mọi người vì vậy ngồi im lặng, trò chuyện nhỏ tiếng lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Danh sách truyện cùng bộ:
Thằng Đức – Quyển 1
Thằng Đức – Quyển 2 (Full)
Thằng Đức – Quyển 3 (Update Phần 24)
Thông tin truyện
Tên truyện Thằng Đức - Quyển 2
Tác giả Lạtma
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 03/08/2023 21:41 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Lạtma

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex