Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv1.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 13 » Phần 66

Quan Trường - Quyển 13

Phần 66

Quả thật khẩu khí của Dương Hằng Dịch cũng rất khéo léo, không có ý để chất vấn, Phó Tiên Phong lại suy nghĩ nhiều, nhận định rằng Dương Hằng Dịch đến là để ra oai.

Chủ yếu là Phó Tiên Tiên sinh động như thật mà học được một câu của Dương Diêu Nhi “Một người ngoại tỉnh, còn muốn hoành hành ngang ngược ở Tương Giang”, đã đâm chọc loạn lên trong lòng Phó Tiên Phong, bởi vì Phó Tiên Phong biết rõ rằng, mặc dù y hợp tác với Diệp Thiên Nam nhưng trong mắt của Diệp Thiên Nam y vẫn không được tín nhiệm bằng Dương Hằng Dịch và Hồ Định.

Hơn nữa trước khi y đến tỉnh Tương, Diệp Thiên Nam đã từng giữ chức Chủ tịch tỉnh, trên thực tế bình tĩnh mà xem xét, giữa y và Diệp Thiên Nam có những mâu thuẫn không nhỏ, chẳng qua dưới những điều kiện hợp tác hiện nay, đều bị che dấu đi rồi.

Hơn nữa nói thật, y và Hạ Tưởng đều là người ngoài đến đây làm việc, không có chỗ dựa vững chắc, hợp tác với Diệp Thiên Nam cũng là bất đắc dĩ, trên thực tế vì Phó Tiên Phong kiêu ngạo và tự đắc, nên y mới không hợp tác với Diệp Thiên Nam, bởi vì trong tầng lớp thượng lưu, sự phân biệt giữa tầng lớp bình dân và thượng lưu rất rõ ràng.

Phó Tiên Phong còn hoài nghi trong sự hợp tác giữa y và Diệp Thiên Nam, không những có tay trong mà còn là việc riêng, nói không chừng Dương Hằng Dịch chính là con bài ẩn của Diệp Thiên Nam, đều không phải là Dương Hằng Dịch đối nhân xử thế luôn lạnh lùng, mà là Dương Hằng Dịch tỏ ra như vậy, cố ý giữ khoảng cách với y. Phó Tiên Phong nhẹ nhàng chớp chớp mắt, khẽ liếc nhìn Dương Hằng Dịch một cái.

Dương Hằng Dịch sắc mặt không thay đổi, nhưng giọng điệu lại thay đổi không ít:

– Chủ tịch Phó, ý của ông là gì? Dương Diêu Nhi đang bị giam ở trụ sở Tỉnh ủy, ngay cả lời nói của Giám đốc Sở công an Tỉnh như tôi cũng không nghe, chính là nói chỉ có Phó Tiên Tiên lên tiếng thả người thì họ mới thả.

– Quả thật không phải tôi bắt người…

Phó Tiên Phong trong lòng nghĩ, đúng là Hạ Tưởng và Trương Hiểu, chỉ biết bắt người không để ý đến vấn đề khác, đẩy cho y giải quyết vấn đề khó khăn này quả thật là khó. Nhưng trên mặt vẫn là vẻ mặt kinh ngạc:

– Tôi không thể ra lệnh cho quân đội được, Hằng Dịch, ngay cả vấn đề này anh cũng không nhớ sao?

Câu nói này của Phó Tiên Phong vô cùng vô lại, làm cho Dương Hằng Dịch sửng sốt, không ngờ đường đường Chủ tịch của một tỉnh lại biết giở trò xấu, làm cho ông ta vô cùng khinh bỉ Phó Tiên Phong.

– Nguyên nhân hậu quả của sự việc tôi cũng rõ ràng rồi, là Diêu Nhi có sai trước, nhân đây tôi trịnh trọng xin lỗi Phó Tiên Tiên và chủ tịch Phó!

Thái độ của quân đội rất cứng rắn, Dương Hằng Dịch ra mặt yêu cầu thả người, mấy anh quân nhân cũng không nể mặt ông ta, trực tiếp báo cáo lên cấp trên làm ông ta tức giận vô cùng, nhưng không còn cách nào khác, ông ta không được phép ra lệnh cho quân đội lại không dám chỉ vì một chuyện nhỏ mà làm kinh động đến bí thư Tỉnh ủy. Hơn nữa sau khi hiểu rõ sự tình, ông ta cũng biết Dương Diêu Nhi đã gây ra họa lớn, đồng thời đắc tội đến Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, chỉ sợ là không thể kết thúc dễ dàng như vậy.

Chỉ có thể cúi đầu nhận sai, qua được tình thế này rồi tính sau. Nếu không nhịn, Phó Tiên Phong vẫn sẽ giả ngốc, Hạ Tưởng thì không xuất đầu lộ diện, chẳng lẽ vẫn giam giữ Dương Diêu Nhi? Để đến sáng mai mọi người đi làm biết được thì mất mặt quá đi.

Phó Tiên Phong cũng biết, Dương Hằng Dịch dù sao cũng là Chủ nhiệm Ủy ban chính trị và pháp luật kiêm Giám đốc sở công an, thể diện cũng cần phải cho ông ta, tuy nhiên không thể thả người dễ dàng như vậy. Hơn nữa y cũng không thể quyết định được, liếc nhìn Phó Tiên Tiên rồi nói:

– Hằng Dịch, xung đột giữa Phó Tiên Tiên và Dương Diêu Nhi không phải là việc vui vẻ gì, cũng không phải là việc lớn, nhưng Dương Diêu Nhi quá hỗn xược, anh cũng biết là Phó Tiên Tiên ở nhà không những bác cả rất yêu quý mà ngay cả ông nội luôn coi nó như hòn ngọc quý vậy, tôi cũng không dám nói một lời khó nghe với nó.

Hằng Dịch thấy Phó Tiên Phong lấy nhà họ Phó ra để uy hiếp người, trong lòng quả thật không vui, tuy nhiên cũng là do Dương Diêu Nhi quá đuối lý, đành phải tiếp tục nhượng bộ:

– Cô Phó, tôi thay mặt Diêu Nhi xin lỗi cô, xin cô tha lỗi cho Diêu Nhi còn trẻ người non dạ không hiểu chuyện.

Với thân phận là Chủ nhiệm Ủy ban chính trị và Pháp luật tỉnh kiêm Giám đốc sở công an, cúi thấp đầu xin lỗi một người bình dân như Phó Tiên Tiên quả thật không dễ dàng chút nào, cũng coi như là Dương Hằng Dịch nể mặt nhà họ Phó.

Phó Tiên Tiên cũng không buông tha:

– Giám đốc Dương, Dương Diêu Nhi kém tôi có vài tuổi, như thể nào là còn trẻ không hiểu chuyện? Tôi thấy cô ấy rất hiểu chuyện đấy chứ, một người có thể đi cùng với ba người đàn ông, quả thật không đơn giản. Cô ấy còn mắng nhà họ Phó chúng tôi là gia súc, tôi một câu cũng không dám mắng cô ấy, nhưng mà tôi biết, con người thì một nam một nữ đi cùng với nhau, chỉ có động vật mới lung tung lộn xộn như vậy.

Phó Tiên Tiên tuy là không chửi người nhưng so với chửi người còn cay độc hơn nhiều, mắng Dương Diêu Nhi không có tính người, hơn nữa lại còn rất thô tục.

Dương Hằng Dịch tức giận đến xanh mặt, hai tay nắm chặt vào nhau, sắp không khống chế được cảm xúc của mình rồi.

Phó Tiên Phong cũng không mắng Phó Tiên Tiên, chỉ hời hợt nói:

– Được rồi, Tiên Tiên, giám đốc Dương là người lớn đã xin lỗi em rồi, hãy tha lỗi cho Dương Diêu Nhi, không nên làm lớn chuyện thêm nữa.

Phó Tiên Phong tránh nặng thành nhẹ, làm sao mà Dương Hằng Dịch không biết Chủ tịch Phó cũng rất giận, chẳng qua là không thể hiện trước mặt thôi. Ông ta cũng biết, sự việc ngày hôm nay xem như hoàn toàn đắc tội với Chủ tịch Phó, về sau hắn và Chủ tịch Phó không thể hòa bình chung sống được nữa rồi.

Đúng rồi, còn có Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng là người được lợi nhất trong vụ này, chắc chắn giờ này Hạ Tưởng đang ở trong văn phòng cùng với Trương Hiểu nói chuyện vui vẻ, đang đợi xem cuộc đấu đá giữa ông ta và Phó Tiên Phong. Dương Hằng Dịch hít sâu, ép mình phải bình tĩnh lại. Ông ta không thể đắc tội với Chủ tịch Phó, đối với Hạ Tưởng cũng như vậy, cô con gái của ông phút chốc đã chọc giận đến hai người.

– Có gì tha thứ với không tha thứ, cũng không phải là tôi làm khó cô ấy, là cô ấy tự tìm đến phiền phức mà thôi. Nếu ở thủ đô, nếu không bị giam đủ một tháng thì đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài.

Phó Tiên Tiên nói một mạch:

– Người không phải là do tôi bắt, thả hay không đó không phải là việc của tôi. Các người đừng ai để ý đến tôi, phiền chết đi được.

Nói rồi quay lưng bước ra cửa.

Phó Tiên Phong bất đắc dĩ lắc đầu:

– Các cô gái hiện nay, gan to quá trời, sớm muộn gì cũng sẽ phải chịu oan ức.

Dương Hằng Dịch nghe thấy Phó Tiên Phong để cho ông ta một lối thoát, liền nói:

– Chủ tịch Phó, việc hôm nay quả thật ngại quá.

Phó Tiên Phong ngắt lời Dương Hằng Dịch, nói;

– Giám đốc Dương, người không phải tôi bắt, tôi nói cũng không có tác dụng gì, ông đi tìm Hạ Tưởng nói chuyện xem sao.

Phó Tiên Phong không muốn nghe những lời nói khách sáo của Dương Hằng Dịch, hơn nữa y cũng biết Dương Hằng Dịch không phải thật tâm nhận sai, chẳng qua chỉ là nhịn cho qua chuyện mà thôi, còn nói thêm một câu:

– Thân là cán bộ cấp cao, việc dạy dỗ con cái cũng rất quan trọng.

Dương Hằng Dịch đi ra từ văn phòng Phó Tiên Phong, trên mặt biến sắc, cuối cùng cũng không có gì thất lễ, mặc dù cố gắng khống chế cơn tức giận trong lòng nhưng vẫn cảm thấy khó chịu, tức giận đến độ toàn thân mệt mỏi, cổ họng khô khan, suýt nữa thì không nhấc được chân lên.

Tuy nói Dương Diêu Nhi không đứng đắn, luôn gây chuyện, nhưng vẫn là con gái của ông ta, ông ta lại vô cùng yêu quý đứa con gái này, không chấp nhận người khác nói sai về cô, hôm nay lại bị anh em nhà họ Phó một người tung một người hứng, mắng cô như chó khát máu người, ngay cả ông cũng bị Phó Tiên Phong mắng, quả thực là vô cùng nhục nhã.

Dương Hằng Dịch trong lòng phẫn nộ, ác khí chỗ Phó Tiên Phong còn không tính làm gì, lại còn phải cúi thấp đầu trước Hạ Tưởng thì người mới được thả, thân là giám đốc sở công an, ông ta ở tỉnh Tương đã nhiều năm, chưa từng chịu uất ức như thế này bao giờ? Nỗi uất hận hôm nay nhất định ông ta sẽ đòi bồi thường lại, Dương Hằng Dịch âm thầm hạ quyết tâm!

Vào phòng làm việc của Hạ Tưởng, ông ta bỗng chốc ngây người, rõ ràng vừa nãy văn phòng còn sáng đèn, hiện tại sao lại tối đen như vậy. Chẳng nhẽ Hạ Tưởng cố ý tránh mặt, muốn nhốt Dương Diêu Nhi đến sáng, khiến ông ta mất mặt với mọi người sao?

Dương Hằng Dịch gần như muốn phát điên rồi, đang định gõ cửa thì điện thoại kêu, nghe xong mới biết là Dương Diêu Nhi.

– Ba, con về nhà rồi.

Dương Diêu Nhi đã được đưa về nhà, nhưng ba tên thanh niên kia bị Phó giám đốc sở công an tỉnh Tôn Tại Xuân dẫn đi, tung tích không rõ, Dương Hằng Dịch cúp điện thoại, đứng hồi lâu trước cửa văn phòng Hạ Tưởng, cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.

Hạ Tưởng quả thật là thông minh, sau khi làm to chuyện mới thả Dương Diêu Nhi, sau đó giao đám người Hương Tiêu cho Tôn Tại Xuân. Tôn Tại Xuân là con bài của Phó Tiên Phong, ông ta đương nhiên biết nếu mất đi sự nâng đỡ của Phó Tiên Phong, lại bán đi danh dự của mình, còn không cần ông ta cúi đầu cầu cứu, cao, quả thật là thủ đoạn cao siêu.

Dương Hằng Dịch mới chịu sự châm biếm từ chỗ Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng lại âm thầm hành động, cho ông ta một bậc thang, làm cho cái nhìn của ông ta đối với Hạ Tưởng thay đổi rất nhiều, so với Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng càng hiểu được thế nào là đường rút lui.

Rất rõ ràng, Hạ Tưởng muốn ông ta nợ mình một ân tình, Dương Hằng Dịch trong lòng hiểu rõ, nhưng khi nhớ lại một việc khác, nhớ tới Dương Diêu Nhi có nói với ông ta một câu về Hạ Tưởng, ông ta không rõ Hạ Tưởng rốt cuộc là người như thế nào?

Ngày hôm sau đi làm, tiếp nhận thông báo, mời dự họp hội nghị nghiên cứu giải quyết các vấn đề liên quan đến cầu Hoài Dương và biện pháp xử lý những người có trách nhiệm liên quan đến cầu đường tỉnh Tương. Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng, Lương Hạ Ninh và Trịnh Hải Kỳ đều tham gia hội nghị lần này.

– Các đồng chí, tổ điều tra Quốc Vụ Viện đã rút ra được kết luận chính thức, vụ sập cầu Hoài Dương hoàn toàn là do chất lượng công trình không tốt, người chịu trách nhiệm của cầu đường tỉnh Tương không thể trốn tránh trách nhiệm chủ yếu. Nguyên tổng giám đốc công ty cầu đường tỉnh Tương Đường Gia Thiếu đã bị bắt, theo thông tin của đồng chí Hạ Tưởng, Đường Gia Thiếu có hành vi phạm tội nghiêm trọng, hơn nữa để nhận công trình trọng điểm này đã có hành vi đút lót nhận hối lộ.

Trịnh Thịnh đã quyết tâm xử lý cầu đường tỉnh Tương, Hạ Tưởng bây giờ đã dọn xong đường, nếu hắn không nhân cơ hội này để ra tay thì quả là thiếu quyết đoán.

– Bởi vậy, vấn đề cầu đường tỉnh Tương, đã đến mức không thể không trị tận gốc rồi. Theo tôi chúng ta sẽ xử lý nghiêm khắc nhóm người này, để có một lời giải thích cho nhân dân toàn tỉnh và toàn quốc. Hiện nay khắp các ngõ ngách đều là thông tin công ty sập cầu, các đồng chí, đang có hàng nghìn con mắt hướng về tỉnh Tương chúng ta, nếu xử lý không tốt sẽ có tội lớn với nhân dân.

Một câu nói của Trịnh Thịnh hợp tình hợp lý, đi vào lòng người, rất thành khẩn, khiến cho Phó Tiên Phong hơi suy nghĩ, Diệp Thiên nam vẻ mặt trầm tư, ông ta biết rằng, sắp phải đối mặt với vấn đề nan giải nhất.

Theo những nhận định về những người có trách nhiệm liên quan về công ty cầu đường tỉnh Tương ở trên, sẽ có một vụ đấu tranh xảy ra, bởi vì chính trị chính là một trò chơi không ai nhường ai cả, giọng điệu của Trịnh Thịnh rất uyển chuyển, nhưng ông ta muốn lấy quyết tâm của cầu đường tỉnh Tương cũng là quyết định mà trước đây chưa từng có.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:58 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
5h AM. Nó ngồi giải toán thì giật mình bởi 1 bàn tay gầy gò chạm nhẹ vào vai nó. Bà Nội: Sao không ngủ mà lại ngồi đây hả? Nó: Dạ con mới ngủ dậy mà! Nó quay đầu lại. Bà: Nói dối! 3 giờ sáng bà dậy đã thấy mày bật đèn rồi! Nó: Đâu có con mới dậy mà! Nó biết bà nói vậy là để thử...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen
Quan Trường – Quyển 4
Hồ Tăng Chu vỗ mạnh vào vai Hạ Tưởng: Tiểu Hạ, cậu đã rất có thành ý. Trong tết này, tôi đến đây để góp thêm phần náo nhiệt, đừng ghét bỏ tôi tới gây thêm phiền toái nhé. Không thể nào, không thể nào, thị trưởng Hồ đến, tôi vui còn không kịp. Tảng đá đang đè nặng trong lòng Hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 18
Người này là sư huynh của Văn Thái Nhạc, thủ tịch đệ tử của Hạ Công, tên là Hạ Giang, là đệ tử mồ côi mà Hạ Công nhặt được, ban thưởng họ Hạ, xem như là nghĩa tử của Hạ Công, có thực lực đê giai Thần Vương. Mà nam tử xuất hiện lúc sau lớn lên cũng không anh tuấn, nhưng vẻ mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 38
Trên một viên tinh cầu hoang vu, một đại hán cầm đao nhìn quanh bốn phía hỏi. Chung quanh có ba người thành hình tam giác vây chặt hắn lại, một người trong đó che kín phần bụng rướm máu, chỉ kiểm cười lạnh nói: Lá gan không nhỏ, cả người của giám sát hữu bộ cũng dám động! Giám sát hữu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 21
Giang Nam vẫn còn có chút buồn bực, Nam Quách tiên ông là như thế nào có thể trước tiên kịp thời đuổi tới nơi bảo tàng xuất thế? Hắn lại là như thế nào ở trước tiên lấy được tin tức? Lão gia hỏa này, tin tức linh thông, chạy trốn nhất lưu, xuất quỷ nhập thần, thực lực thần bí khó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex