Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv.pro (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex ngắn » Nam sinh biến thái » Phần 10

Nam sinh biến thái


Update Phần 52

Phần 10

Nhanh như vậy, mấy năm liền qua đi. Thời gian tưởng như có thể xóa đi nhiều thứ, làm mờ đi tất cả. Nhưng có những thứ trải qua thời gian, càng ngày càng đậm sâu.

Tôi không còn đi học, tôi trở thành một tư vấn viên ở ngân hàng, sáng mặc áo dài đi làm, chiều tối mặc sơ mi chân váy về.

Kỳ cục thay, một đứa ghét giao tiếp như tôi sau khi tốt nghiệp lại may mắn có thể có công việc tốt, và công việc là ngày ngày giao tiếp với người khác.

Cuộc sống có rất nhiều thay đổi, thay đổi đến mức khi nhìn lại, tôi còn mông lung không biết rốt cuộc đâu mới là bản thân mình.

Ngày nào tôi cũng bận rộn từ sáng đến tối muộn, không có thời gian làm việc gì khác, càng không có thời gian để nghĩ ngợi lung tung.

Nhưng thực ra, không cần phải động não nghĩ tới, có những thứ luôn hiện diện trong tôi mọi lúc mọi nơi.

Hôm nay là thứ bảy, tôi chỉ phải đi làm buổi sáng, buổi chiều rảnh rang ở nhà dọn dẹp.

Tôi đang lúi húi ở góc nhà thì điện thoại đổ chuông, là số của hắn. Từ khi hắn biến mất, điện thoại cũng không liên lạc được. Tôi nhắn tin, gọi điện đều không được. Tôi có gửi cho hắn mấy cái mail, nhưng đều không được hồi âm. Hắn cứ thế biến mất như chưa hề xuất hiện.

Tôi chần chừ, cũng có thể không phải là hắn. Số này mấy năm rồi hắn không dùng, có lẽ là người khác, vừa hay gọi nhầm vào số tôi?

Tôi nghĩ một lát, hết chuông. Ngay lập tức số đó lại gọi lại.

“A lô?”

Tôi bắt máy, tim đập thình thịch, liệu có phải là hắn hay không?

Đầu bên kia im lặng, tôi cũng im lặng. Một lát sau, mới có tiếng nói truyền đến.

“Nhà cậu vẫn ở chỗ cũ chứ?”

Là hắn. Giọng hắn hơi khác một chút, nhưng tôi chỉ nghe qua là nhận ra. Giọng trầm nhàn nhạt, phảng phất buồn. Hơn nữa, ngoài hắn ra, chưa bao giờ có một gã đàn ông nào gọi điện cho tôi.

Tôi bối rối, ngỡ ngàng, hắn xuất hiện rồi biến mất như một làn khói, sau đó lại bất ngờ trở lại?

“Tôi vẫn ở đây.”

Tôi có thể chuyển đi đâu được chứ? Căn nhà nhỏ này là tất cả của tôi, số điện thoại cũng chưa từng thay đổi.

“Ra ngoài đi.”

“…”

“Tôi đang ở ngoài.”

Tim tôi càng đập nhanh hơn, hắn vốn âm trầm khó hiểu, làm việc nọ kia cũng chỉ theo cảm xúc của chính mình. Hắn vô cùng tùy tiện. Tôi định không ra, hắn biến mất rồi sao lại đột nhiên xuất hiện? Hắn không nói gì với tôi, không coi tôi ra gì, hắn bỏ rơi tôi, giờ lại muốn gặp tôi?

Nhưng nghĩ nhiều như thế, suy cho cùng, chính tôi cũng rất muốn gặp lại hắn nên mới ở lại đây, không đổi số điện thoại. Cho dù cố xóa đi hình ảnh của hắn, thì tôi cũng không thể phủ nhận là tôi luôn nhớ đến hắn. Tôi lo lắng cho hắn, tôi sợ hắn làm điều gì ngu ngốc với chính bản thân mình.

Hắn đột nhiên xuất hiện, tôi vừa bực tức, vừa thở phào nhẹ nhõm. Ít ra, hắn vẫn còn xuất hiện trên cuộc đời này.

Tôi chạy ra ngoài, tôi thấy hắn buông điện thoại xuống, đi lại phía tôi. Gương mặt có già dặn hơn một chút nhưng đường nét hầu như không thay đổi gì. Đôi mắt hắn không còn trũng sâu như trước, nhưng vết thâm dưới mắt dường như không mất đi được. Hắn có vẻ cao hơn một chút, và không còn gầy gò. Trông hắn không đến mức cơ bắp cuồn cuộn, nhưng có da có thịt, nhìn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Tôi ngại ngùng không dám nhìn vào mắt hắn. Cho dù ngày trước tôi và hắn đã gần gũi thế nào, tôi chạm vào cơ thể hắn ra sao, quãng thời gian xa cách khiến mọi thứ nhạt nhòa. Tôi vừa vui mừng, vừa lo lắng, cảm xúc hỗn độn khiến tôi run lên.

“Cậu vẫn như thế nhỉ, không thể cao lên nữa sao?”

Tôi ngước lên nhìn hắn.

“Còn cậu không chỉ còn da bọc xương như trước, có vẻ sống rất tốt?”

Hắn nhìn tôi không nói gì, nhìn thật sâu, thật lâu như khảm tôi vào đáy mắt. Tôi không tự nhiên quay mặt đi.

“Nhìn gì mà nhìn? Nếu còn gầy như trước, tôi sẽ không khách khí đánh cậu một trận rồi. Có điều, nhìn cậu bây giờ chắc tôi đánh không lại.”

Hắn nhìn tôi cười cười.

“Cho dù có gầy hay không, tôi vẫn là đàn ông. Nếu tôi dùng sức, cậu chẳng bao giờ có thể thoát khỏi.”

Tôi ậm ừ, đúng là như thế. Hồi còn đi học hắn rất gầy, trông có vẻ yếu ớt, nhưng mỗi lần hắn nắm cổ tay tôi giữ lại, tôi đều không thể thoát ra. Đến tận khi hắn đã biến mất, tôi cũng không thể thoát khỏi hắn.

“Tôi nhớ cậu.”

Tôi lạnh lùng nhìn hắn.

“Tôi thì không.”

Hắn nhìn tôi, đáy mắt tối lại, vỡ vụn.

“Tự cậu biến mất, tôi đã tìm mọi cách liên lạc với cậu. Tôi đã đến nhà cậu không biết bao nhiêu lần. Người không nhớ chính là cậu!”

Hắn lắc đầu.

“Tôi xin lỗi, vì tôi yếu đuối quá…”

“Chuyện gì? Đã có chuyện gì xảy ra với cậu?”

“Tôi chỉ muốn bảo vệ cậu thôi.”

Tôi nhìn hắn, hắn nhìn tôi, bốn mắt nhìn nhau thật lâu. Tôi thở dài.

“Nói rõ đi, đừng làm tôi bực mình.”

Hắn ngồi xổm xuống, cúi đầu, đưa tay vò vò tóc.

“Tôi quá yếu ớt, không đủ kiến thức và sức khỏe để bảo vệ cậu. Tôi có tiền, nhưng đống tiền bố mẹ vứt vào tài khoản đó chỉ đủ cho tôi sống, tôi không thể lo cho cậu được. Tôi chỉ muốn ở bên cậu thôi, nhưng tôi thấy mình thật vô dụng.”

Tôi ngồi xổm xuống trước mặt hắn, hắn vẫn không ngẩng lên nhìn tôi.

“Thì sao? Vì vậy nên cậu bỏ mặc tôi, cậu lặng lẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi như vậy? Tôi đâu có cần cậu lo?”

“Tôi… Tôi thấy tự ti về bản thân. Tôi sợ cậu chê cười.”

“Tôi cũng đâu tự tin về bản thân mình? Cậu thậm chí còn có nhà, có tiền. Còn tôi thì không có một thứ gì hết.”

“Tôi đã đến cầu xin bố cho tôi đi du học, vừa học vừa làm ở một công ty nước ngoài. Tôi cũng cai thuốc và rượu, cải thiện ăn uống và tập thể thao. Tôi chưa bao giờ sống ngăn nắp có trật tự về thời gian và không gian đến như vậy. Tôi muốn trở thành một người đủ mạnh mẽ để có thể bảo vệ cậu.”

Tôi nhìn hắn, không nhịn được với tay xoa xoa tóc hắn.

“Tôi nhớ cậu đến phát điên, nhưng tôi lại không dám gọi cho cậu. Tôi sợ rằng tôi sẽ từ bỏ tất cả để trở về.”

Tôi thở dài, vẫn vò vò tóc hắn rối bung lên.

“Cậu không thể cùng tôi làm những việc đó sao? Tại sao phải biến mất như vậy?”

“Tôi đã cảm thấy bản thân mình tồi tệ. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ không gặp lại cậu nữa. Nhưng sau đó, tôi cảm thấy rằng mình muốn ở bên cậu nhiều hơn, nên tôi đã cố gắng thay đổi bản thân mình… Tôi nhớ cậu đến phát điên.”

Tôi rụt tay lại, vòng tay lên đầu gối.

“Ngẩng lên nhìn tôi đi, đừng có cúi mãi như vậy. Cậu nghĩ tự nhiên biến mất như vậy, khi cậu trở về, tôi vẫn ở đây đợi cậu sao?”

Hắn ngẩng lên nhìn tôi, đáy mắt lộ rõ vẻ hoang mang.

“Tôi…”

“Sao cậu không nghĩ rằng, khi cậu đã thay đổi, cậu trở nên tốt hơn và quay lại đây, tôi cũng đã biến mất? Cho dù tôi ở đây, tôi cũng không có lý do gì để chờ cậu?”

“Nhưng… cậu vẫn ở đây.”

Tôi đứng dậy, hắn cũng đứng theo. Hắn cao hơn tôi nhiều hơn trước một chút. Tôi nhìn thẳng vào mắt hắn.

“Cho dù tôi ở đây, nhưng nếu tôi đã có người khác bảo vệ rồi thì sao?”

Hắn ta nhìn thẳng vào tôi, lắp bắp.

“Tôi… nhưng cậu…”

Tôi chưa kịp nói gì, thì con bé con chạy từ trong nhà ra, vừa gọi vừa lao đến ôm lấy chân tôi.

“Mẹ, mẹ ơi!”

Tôi ngạc nhiên cúi xuống xoa đầu nó.

“Gì thế, mẹ dặn ở trong nhà đợi mẹ cơ mà?”

Con bé ngẩng lên nũng nịu, giơ hai tay đòi tôi bế. Tôi bế nó lên, quay qua nhìn hắn. Hắn nhìn tôi, tôi thấy ánh mắt hắn vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Dường như hắn trở lại là hắn của mấy năm trước, khi mới gặp tôi. Ánh mắt đờ đẫn và mất mát, đen thẳm. Hắn ngây ngốc nhìn tôi và con bé. Tôi thấy đôi vai hắn khẽ run lên.

Nhìn hắn rất đáng thương, như một đứa trẻ bị bỏ rơi thêm một lần nữa. Tôi thấy hơi nhói lòng khi nhìn hắn như vậy, nhưng lại thấy buồn cười nhiều hơn. Tôi nhịn không được bật cười lớn, cười đến cả người con bé trên tay tôi cũng rung lên. Tôi vừa ôm con bé vừa gục vào vai hắn ta mà cười. Hắn hóa thành khúc gỗ, đông cứng như cột điện, mặc tôi dựa vào cười ngả nghiêng.

“Được rồi, vào nhà thôi.”

Tôi bế con bé quay đi, ra hiệu cho hắn đi theo. Hắn vẫn ngây ngốc đứng như trời trồng.

“Nhanh lên!”

Tôi quay lại giục hắn.

“À… tôi…”

Tôi mặc kệ hắn, bế con bé con đi trước, hắn đành lật đật theo sau.

Lần đầu tiên hắn vào căn nhà nhỏ xíu của tôi, nhưng hiện đã gọn gàng hơn trước rất nhiều. Tôi thả con bé xuống, con bé nhìn chằm chằm vào hắn, vừa bẽn lẽn ôm lấy đùi tôi, đây là lần đầu tiên có người lạ vào nhà.

“Chào chú đi con.”

Con bé ngước lên nhìn hắn, cả hai đều ngây ngốc nhìn nhau.

“Con chào chú!”

Hắn cứng nhắc nhìn con bé, không biết phải phản ứng ra sao.

“À… ừm… chú chào con.”

Tôi nói con bé ra chỗ khác chơi, nó liền ngoan ngoãn đi vào góc nhà đổ đồ chơi ra nghịch. Tôi rót nước cho hắn, nhìn hắn vẫn ngây ra, tôi mỉm cười.

“Con bé chưa được ba tuổi, nhưng thông minh và ngoan lắm.”

Hắn không nhìn tôi, chỉ ừm à.

“Cậu…”

Hắn lên tiếng, nhưng không nói được gì nữa. Một lát sau, hắn mới nói tiếp.

“Tôi xin lỗi.”

“Vì cái gì?”

“Vì đã bỏ cậu lại như vậy. Tôi thật ngu ngốc.”

Tôi gật đầu.

“Đúng thế. Cậu đã từng là chỗ dựa duy nhất của tôi. Trong cuộc sống nhàm chán và hỗn độn của tôi, cậu đã là khúc gỗ duy nhất mà tôi bám lấy giữa dòng chảy xiết. Vậy mà cậu lại âm thầm bỏ tôi lại, chỉ vì mấy thứ ngớ ngẩn trong đầu. Tôi đâu có cần cậu nuôi tôi?”

Tôi liếc nhìn hắn, hắn không nhìn tôi, tôi chẳng biết hắn đang nhìn cái gì. Tôi thấy mũi hắn đỏ lên. Hắn khóc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Thông tin truyện
Tên truyện Nam sinh biến thái
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Tình trạng Update Phần 52
Ngày cập nhật 02/11/2018 10:21 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quà sinh nhật
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm. Đã có một bé gái. Có lẽ do thời thanh niên tôi chơi bời nhiều, và cưới nhau một thời gian nên chuyện chăn gối càng ngày càng thấy nhạt. Vợ tôi là một người phụ nữ bảo thủ, và ưa sạch sẽ nên không bao giờ chịu BJ cho tôi cả. Còn tôi, mỗi lần quan...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ bạn vợ Some Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex Full
Cô gái ưa bạo dâm
Đã lâu lắm rồi không vào lại Sài Gòn, thành phố mang tên bác đã thay đổi một cách chóng mặt, kể cả con người cũng thay đổi luôn.... Em đi mua đồ chút, hai anh ngồi chơi nha. Nhớ chiều về sớm ăn cơm đó. Ừ, nhớ mua vài chai Sài Gòn ướp lạnh sẵn nghe em! Ừ, biết rồi! Mấy anh tụ lại là chỉ...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện sex bạo dâm Truyện sex Full Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Cô vợ biến thái
Vợ tôi Phương Anh, là một cô gái có phần hơi nhút nhát và rụt rè. Tuy nhiên đó chỉ là bề nổi. Em thực chất là một con đĩ thích phô dâm. Chính vì chiều theo cái ý của em mà giờ cả hai chúng tôi đang ở trong cái tình trạng vô cùng khó nói này. Ra khỏi nhà mình, vợ tôi nói với tôi: Anh đi nhanh...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện liếm lồn
Tội lỗi hay hạnh phúc - Tác giả Vi Thăng Long
Cuộc sống của hai mẹ con tôi cứ êm ả trôi với kinh tế dư dả. Tôi mua ô tô khi đã có bằng lái và cũng hối Long đi học lái xe và thi lấy bằng. Cậu ta thông minh nên thi là đậu luôn. Thế là tôi nghiễm nhiên có lái xe riêng. Hôm làm lý lịch nhập học Đại học BK, Long thắc mắc: Sao con 18 tuổi mà...
Phân loại: Truyện sex ngắn Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật
Bạn thân
T chán quá mới chia tay bạn thân m xong... T có mua bia này ra công viên ngồi tâm sự... Ok chở t đi... Tôi và nhỏ bạn thân của người yêu đi ra công viên của khu dân cư ngồi tâm sự và uống bia với nhau cả một buổi tối. Ê châu, t hôn m được không... Gi vậy, thôi làm vậy sao được m cũng người yêu...
Phân loại: Truyện sex ngắn Truyện bóp vú Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex