Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv.pro (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mùa hạ đầu tiên » Phần 53

Mùa hạ đầu tiên


Update Phần 70
truyen x

Phần 53

Quán kara ngày đó giờ đây không còn nữa. Được xây dựng sửa sang lại thành công ty TNHH một thành viên, xung quanh toàn kính là kính, cao nghều nghệu. Nhưng mỗi lần đi ngang qua đây, tôi vẫn thường mông lung về những kỷ niệm xa xôi ngày cũ.

Phần tiệc xong xuôi, tôi nói thằng Phúc dẫn các bạn bên nó qua quán trước, để lát nữa đi chung đông đúc xe cộ nguy hiểm. Sau khi dọn hết xuống, Tâm và Trang mượn điện thoại gọi về xin phép gia đình, Linh với Phượng cùng tôi cuốn thảm, quét nhà, dọn dẹp phía trên. Thương với Diệp và mẹ tôi rửa chén bên dưới.

Khác với những gì tôi suy nghĩ hoặc chút lo lắng ban đầu, hai cô bạn, trong suốt cả buổi tiệc, ngay cả Linh nữa, dường như không hề có chút va chạm gì. Chỉ có hai ánh mắt là từ đầu chí cuối, theo sự quan sát của tôi, không hề nhìn nhau một lần nào cả.

Lát sau đến quán kara. Thằng Phúc vô trước chút xíu cùng mấy cô bạn ngồi một nửa gian phòng, nhường bọn tôi nửa còn lại. Ở phía trên, nó nắm mic và đằng hắng mấy tiếng rồi cất giọng:

Trong buổi tiệc ngày hôm nay ai cũng phải hát. Và để có thêm không khí, đi sinh nhật tặng quà cho bạn rất chi bình thường. Sinh nhật xong, mang quà về, đó mới thú vị. Tất cả các bạn nữ ngày hôm nay đều phải song ca với V hoặc Phúc 1 bài bất kỳ các bạn tự chọn. Cặp đôi đạt số điểm cao nhất do máy chấm sẽ nhận được con gấu bông màu trắng ôm quả tim hồng nhạt này.

Con gấu bông đó là tiền túi kèo độ giữa tôi và nó, 200k của thời đó chứ chả chơi. Nếu cặp đôi bên tôi nhất, nó sẽ trả tiền con gấu bông, còn ngược lại, tôi là người chi. Vẻ đẹp thì ngoài đi thi hoa hậu, miễn cưỡng chấm để tính hơn thua, còn lại, tôi với nó chẳng thể so sánh bạn ai xinh hơn ai được, vậy nên đây là phần kèo độ. Tất nhiên hát hay dở, máy nó cũng hên xui lắm. Nhưng cuộc thi nào chẳng có hên xui may rủi. Đó có khi còn là lợi thế cho kẻ chập chững tập hát là tôi đây.

Bạn nào không biết chọn bài gì, khi tới lượt, sẽ hát bài bất kỳ mà tôi hay thằng Phúc chọn. Để có thời gian cho chị em lọc lựa, tôi, nó với ku Đức hát bài “thằng tàu lai” trước.

Vẫn còn bá vai với hai thằng, trong lúc mấy đứa đang lúi húi tìm bài, Diệp đứng dậy, nhận chiếc míc từ tay thằng Phúc, đi về góc kia của khán phòng, đối diện tôi. Đôi mắt long lanh, đượm buồn. Giai điệu cất lên, quay qua màn hình, một bài hát quen thuộc – Cô bé mùa đông.

Trời tháng 10 của miền trung đã bắt đầu se sắt. Đôi khi, ra đường vẫn phải làm quen với mấy cơn mưa lang thang bất chợt ngang qua. Những lúc như vậy, khi vô tình chạm vào bao la hoài niệm thuở trước, tôi vẫn không sao nén được khắc khoải trào dâng.
Em cứ đến những nơi em muốn đến…

Đi bên cạnh một người em đã yêu…

Nhưng đừng chạm vào đường xưaem nhé…

Nỗi nhớ anh ở nơi đó rất nhiều…

Đừng vô tình đạp lên miền ký ức…

Nơi ta đã ngồi những lối ta đã qua…

Vì nơi đó tâm hồn anh đang giữ…

“Mối tình hờ” của hai đứa chúng ta…

NPV
Và trong chừng đó ngày tôi lầm lụi với nỗi nhớ. Thêm khoảng thời gian tôi đánh bạn với sầu thương. Liệu em có vui bên ai kia như tôi vẫn nghĩ?

Buổi tối nọ, khi quay lưng, nhìn theo đôi vai em dưới ánh trăng mỏng manh mờ ảo, tôi vẫn mơ hồ thấy nó rung lên bần bật. Có lẽ em nén tiếng lòng của mình vào sâu lắm… để nó khỏi vỡ tung ra thành những tiếng nấc nghẹn ngào kia. Và sau 3 tháng hè mỏi mòn thăm thẳm, liệu mùa hạ có làm cho Hướng Dương thêm rực rỡ??? Hay trong sâu thẳm nụ cười hôm nào là mùa đông giá lạnh căm căm???
Từng cơn gió khẽ vô tình… chiếc lá lìa cành, buông xuống lòng đường… ngồi nhặt chiếc lá, tôi nhớ về… cô bé đáng yêu của tôi…
Lời bài hát là tiếng lòng của tác giả. Và lời bài hát cũng là lời tác giả nói thay tiếng lòng của biết bao con người. Vậy nên, lắm khi, trong một góc quán cóc nhẹ nhàng, bên tàn liễu rũ, có người vẫn ngồi nghe đi nghe lại một giai điệu…
Bước cùng với nhau… dưới cơn mưa phùn rất lâu… tôi nhìn em, em đỏ mặt… Em không nói khiến cho lòng tôi bồi hồi…
Chừng đó ngày em không nói với tôi một lời nào, cũng là chừng đó ngày tôi bồi hồi miên man theo thao thức triền miên với lần đầu gặp gỡ “mắt biếc”. Nếu em đúng, tôi mong em cứ mãi đúng như vậy. Còn nếu vì một chuyện gì xảy ra ở lối rẽ không tôi ngày cũ, làm em nhận raem đã sai, tôi mong em hãy vì chút tình cảm khăng khít ngày đó, hãy đừng nói ra… Vì nếu em bước đến, tôi chỉ sợ…
Tuyết chẳng có đâu em ơi… Chỉ có, tôi bên cạnh em thôi…

Mùa đông đến, gió khiến em se lạnh… đừng lo… vì còn tôi đây…
Bài hát kết thúc, em vẫn vậy, vẫn lạnh lùng, rồi đi xuống. Để lại tôi những xúc cảm ngày cũ… còn rất mới…

Buổi tối hôm đó, những người bạn bên Phúc hát gì tôi không còn nhớ nữa. Chỉ nhớ lại khi tôi hát cùng Diệp xong, đi về chỗ, Thương thỉnh thoảng cứ nhìn qua tôi với đôi mắt trĩu tâm tư. Em vốn tinh tế lắm. Tinh tế đến nỗi những thứ tôi chưa kịp nói, lắm khi em đã kịp hiểu. Tinh tế đến nỗi chỉ một nụ cười, một ánh mắt, một lời nói, thậm chí chỉ là hơi thở gấp gáp của buổi đầu… em vẫn nhận ra sâu thẳm bên trong tôi có gì. Còn tôi… tôi lại chẳng thể hiểu em đến như vậy…

Khi mấy đứa hát gần hết… Đến người cuối cùng, là em, em mới bối rối đi lên:

– Thương chỉ biết hát một bài thôi, nhưng nó không phải song ca. Nên V hát cùng với Thương nhé.
Chiều nắng, đường vắng, em với chúng tôi mấy người…

Ngồi xuống chuyện vui, ôi bao nhiêu điều muốn nói…

Nhưng đâu đó, nụ cười vẫn chứa muộn phiền, ánh mắt giấu nỗi buồn xa xăm…

Chuyện tình yêu giận hờn mấy chốc để rồi… nước mắt ấy cứ rơi…
Lời bài hát liệu có phải lời em bộc bạch? Tôi chưa một lần thấy em khóc, nhưng không phải tôi chưa từng thấy nước mắt em rơi. Dưới tán bằng lăng hôm nọ, rõ ràng, em cố quay đi thật nhanh để dấu đi những giọt nước mắt đó…
Và anh muốn Katy katy em hãy vui lên, hãy cứ vui cười lên…

Nỗi buồn sẽ trôi vào trong lãng quên và em, yêu đi đừng suy tư mãi…

Để anh luôn thấy Katy katy mãi giữ trên môi, những đóa hoa thật tươi…

Em đẹp nhất khi em cười và xin chớ quên lời anh… đừng để vụt mất tuổi xanh…
Đừng để vụt mất tuổi xanh…

Đừng để vụt mất tuổi xanh em nhé!

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensex.vip/mua-ha-dau-tien/

Tối hôm đó, khi buổi tiệc kết thúc. Thanh toán tại quầy xong xuôi, ku Phúc háy mắt tôi một cái rồi tót lên xe chở Hồng Vân về. Thằng này hay thật. Sinh nhật nó mà nó xuống nhà chở người ta lên. Sao lúc đó tôi không nghĩ ra chuyện này…

– Thương về V nhé! Tối hôm nay chắc V vui lắm phải không?

– Tôi quay lại cười tươi – Cảm ơn Thương nhé! Mà Thương về với Phượng chứ?

– Không cùng đường nên Thương về một mình, Phượng với Linh về từ nãy. Mà V không cần đưa Thương về đâu.

– Sao lại không???

– Vì Thương thấy không nên như vậy. – Em nói xong đạp xe lên trước.

Thấy bầu trời không trăng sao, gió lại mang hơi lạnh, tôi vội vã vào bãi giữ, ngang qua Diệp, em đã ngồi trên xe nhưng chưa đi. Vốn định nói gì đó nhưng ngập ngừng đôi chút tôi cũng không biết phải nói gì, chỉ gật đầu cảm ơn em rồi đi thẳng.

Đạp nhanh hơn trên con đường quen thuộc. Thấy chiếc váy trắng đang chầm chậm phía trước, tôi nhẹ chân sóng đôi:

– Sao không đợi V chút…

– Thương đã đợi lâu lắm rồi…

– Ơ…

– Nhưng không đợi được!

– V… V vẫn đây mà…

Em chợt im lặng. Im lặng đến rợn người. Có lẽ không gian xung quanh cũng ủng hộ điều đó. Những ánh đèn vàng vọt mờ ảo. Những thân cây xù xì gai góc. Những tán lá thưa thớt đung đưa… Trong không gian đó, quả thật lời nào nói ra cũng cảm giác như thừa thãi. Hai chiếc bóng ủ rũ đi sát bên nhau, nhưng cảm giác đang xa xăm dịu vợi…

Tôi lại miên man với lời tự sự trong thâm tâm. Đang có chuyện gì xảy ra? Chẳng phải buổi tối nay vốn vui vẻ lắm sao? Sao… sao tự dưng em lại thế này? Liên quan đến Diệp chăng? Nhưng tôi với Diệp đã làm gì? Hay tại Diệp đến sớm hơn? Hay tại Diệp giúp mẹ tôi nấu nướng bày biện mọi thứ? Hay là lúc ở dưới bếp có chuyện gì xảy ra? Tôi chẳng thích im lặng. Tôi ngại im lặng. Tôi sợ im lặng. Và em đang im lặng…

– Thương… Thương đừng như vậy…

– … vẫn đôi mắt nâu âm thầm.

– Có gì Thương cứ nói V nghe đi, hôm nay sinh nhật V…

– Tôi chợt thấy mắt em đỏ hoe. – Thương… Thương xin lỗi… Thương cũng không biết có chuyện gì nữa… – em vừa nói vừa đạp xe nhanh hơn.

– Thấy đã sắp đến cánh cổng màu tím, tôi cố đạp nhanh hơn một nhịp rồi phanh lại ngay trước xe em. – Thương… Có gì thì nói V biết…

– Thương nghĩ V với Diệp đã… Nhưng hình như không phải vậy… Lúc nãy V hát, Thương thấy nhiều cảm xúc lắm… Thương cứ nghĩ chúng ta là bạn… Nhưng Thương lại… Thương thật ích kỷ… Chúng ta còn một kỳ thi phía trước… Chúng ta phải tập trung tuyệt đối… May mắn sẽ đến với nhiều người… Nhưng nếu Thương không cố gắng, may mắn sẽ không bao giờ đến…

Dưới tán Hoàng Yến đẫm sương đêm, bên vài khóm Bã Trầu đung đưa theo làn gió, cơn mưa cuối mùa bất chợt ập xuống như khúc đệm cho tiếng lòng em có dịp vang lên. Chả hiểu sao tôi, và cả em nữa, cứ đứng yên cho cơn mưa làm ướt. Và trong khóe mắt sâu thẳm kia, từng giọt nước cứ lăn tăn. Là nước mưa rơi hay nước mắt em rơi? Tôi không tài nào biết được. Chiếc váy đẫm nước trở nên mỏng manh bám vào da thịt, đôi vai em run lên… vì lạnh hay vì những tiếng nấc? Tôi cũng chả biết. Chỉ biết giây phút đó, em đẹp như chính những giọt mưa kia. Lung linh, thanh khiết, trong suốt… Đẹp như chính tình cảm của mình. Nhẹ nhàng, sâu lắng, thiết tha…

Tôi thả chiếc xe ra. Bước đến một bước, như đạp xuống dưới chân bao chùng chình lâu nay. Thêm một bước nữa, dẫm nát cái tôi cùng sự ngại ngùng to lớn. Nếu để cảm xúc dẫn lối, tôi phải bước thêm một bước nữa. Một bước nữa thôi. Rồi dang đôi tay ôm em vào lòng. Rồi che chắn em khỏi mưa sa gió lộng. Rồi ấp ủ em cho ấm áp vai gầy… Nhưng khi hơi thở đã bắt đầu nghe được. Khi ánh mắt đã chạm thấu con tim. Với tất cả những bản lĩnh của mình, tôi đưa đôi bàn tay ra xiết tay em thật chặt. Đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt:

– V thích Thương! Thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Muốn được yêu thương, muốn được sóng đôi, muốn được che chở… Nhưng lại đi lạc… V xin lỗi…

Em vẫn nhìn tôi chăm chăm. Không nói gì. Cũng không chút phản ứng. Chỉ có đôi mắt, đôi mắt hình như đang phán xét điều gì đó. Thêm một thảng trôi qua. Em đột ngột rụt tay về. Rồi bẽn lẽn:

– Ông nói dối, tui không tin. – Mắt nguýt dài một cái rồi cười mỉm, đạp xe về cánh cổng khép.

Tôi mãi nhìn theo hình bóng đó. Đến tận cuối ngã rẽ, khi bóng em đã khuất, tôi mới tiến lại, dựng chiếc xe lên, rồi tìm áo mưa. Nhưng nhận ra đã ướt sũng. Tôi để nguyên như vậy đạp về nhà. Con đường hôm nay thật lạ lẫm. Hình như nó khác khi sáng nhiều lắm. Có kẻ trai vừa thổ lộ, lời thổ lộ mà hắn đã từng nghĩ, dù có vật đổi sao dời hắn cũng chẳng thể nào nói ra được…

Đêm hôm đó. Chẳng buồn mở những món quà sinh nhật. Tắm rửa rồi lên phòng. Trong căn gác nhỏ, tôi để cảm xúc của mình thao thức với những giọt mưa dai dẳng ngoài kia. Hoàn toàn thanh thoát, hoàn toàn an yên. Tôi không hề thấy mình có lỗi với Diệp. Tôi chỉ tiếc sao mình không nói ra những điều vừa nói sớm hơn. Tôi cũng chẳng cần em phải gật đầu đồng ý. Chẳng cần em phải nói lên em cũng thích tôi như vậy. Chẳng cần nữa. Trái tim tôi đang hò reo những giai điệu ngọt ngào trong khu vườn đầy hoa thơm quả ngọt. Một cảm xúc gì đó thật khó tả. Như hai mảnh vỡ sau bao năm xa cách bỗng được tìm thấy và để cạnh bên nhau. Và chỉ cần vậy thôi. Không cần thêm điều gì nữa!

Sáng hôm sau tôi vẫn dậy thật sớm. Ngay khi tiếng chuông đồng hồ vừa tích tắc liên hồi. Tôi cứ nghĩ mình sẽ ngại ngùng lắm sau tất cả những gì vừa đến. Nhưng không phải vậy. Tôi muốn được gặp em, ngay lập tức. Chỉ tiếc mặt trời đang ngủ quên trong đám mây đen dày trục. Chỉ tiếc thời gian nguyên tắc cứng nhắc đến vô tình. Tôi vẫn phải chờ màn đêm thức giấc. Lúc đó, tôi mới có thể đến với ai kia…

– Hihi. V tới sớm vậy?

– Vậy với V đã là trễ lắm rồi?

– Hôm nay mưa, V chở Thương nha?

– Dạ vâng, thưa cô nương.

Con đường vẫn xanh thẳm màu biển. Dưới cơn mưa nặng hạt, màu xanh lại càng thắm và đậm hơn. Những giọt nước mưa không thôi táp vào da mặt. Gió đẩy ngược làm xe hơi chòng chành:

– V sát chân vào để Thương đạp chung với.

Ôi. Cơn mưa thật đáng yêu. Cả gió nữa, dễ thương như chiếc kẹo ngọt.

– Sao mọi khi không đạp chung?

– Mọi khi đâu có gió.

– Có hôm có gió.

– Hôm đó… gió nhẹ.

– Gió nhẹ thì giúp đạp nhẹ thôi.

– Hôm đó… hôm đó khác…

– Khác gì?

– Ông nói một tiếng nữa tôi véo bầm hông đó nghen.

– Người ta làm gì mà đòi véo người ta?

Á, óa. Tôi thét lên nghe đau điếng sau lưng. Và vẫn cảm giác ngọt ngào như hôm nọ. À không, phải là ngọt ngào hơn, hơn rất nhiều. Lẽ nào, tình yêu luôn kỳ cục như vậy chăng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Thông tin truyện
Tên truyện Mùa hạ đầu tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 70
Ngày cập nhật 29/12/2023 21:04 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nhật ký ngoại tình nơi công sở
Chống dịch lần 4... Đợt này dịch dã với người thường đã là khủng hoảng, đối với tôi còn khủng hoảng hơn nữa vì chi phí nhân công, vận hành, áp lực khách hàng yêu cầu vẫn đáp ứng thời gian của HĐ. Nói chung là rất mệt. Với quen chân chạy, dịch tôi gần như không nghỉ ngày nào, vẫn đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Về quê - Tác giả Oceano
Việc gì cũng thuận lợi, hiệu trưởng trường cấp ba của Thịnh phê duyệt rất nhanh đơn xin chuyển trường của Thịnh và chuyển xuống văn phòng để rút học bạ cho Thịnh với những lời nhận xét rất tốt từ các thầy cô giáo chỉ với một phong bì nho nhỏ. Hồ sơ của tư pháp và hộ khẩu của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bú lồn Truyện sex có thật Truyện sex Full
Dục vọng sâu thẳm - Dịch giả Mộc Tử Diệp
Triệu Cát nhìn thấy Đường Hưng thơ thẩn như người mất hồn bước từng bước nặng nề ra khỏi phòng của trưởng khoa thì liền đuổi theo phía sau. Triệu Cát giả vờ đồng cảm lên tiếng an ủi Đường Hưng: “Học trưởng anh đừng buồn nữa, em thật không ngờ Tư Thuần là người như thế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dịch
Tự truyện về đời tôi
Một hồi sau... chị đã xem xong! Lúc chị đến ngồi bên cạnh phản, tôi biết dù đang nhắm mắt! Nè Hải. Chị lay nhẹ chân tôi, khi tôi mở mắt ra thì chị đưa trả quyển sách, và nói tiếp: Quyển này nó vẽ tùm lum, coi... chóng cả mặt luôn... chả hiểu gì, mà mày làm gì mà nhắm mắt lại bộ buồn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Sextoy Tâm sự bạn đọc Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật
Vô hình thần công - Tác giả Tiểu Long
Lúc này, Lạc Thiên Đạo đã đứng lên tuyên bố lý do cho cuộc triệu tập khẩn cấp. Theo đó, Hồng Ma Viện cần phải tuyển chọn một số cao thủ tham gia 2 cuộc công du sắp tới. Hai chuyến đi này thực hết sức quan trọng. Vì vậy, các môn nhân đệ tử chỉ người nào có năng lực thực sự mới...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex