Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv1.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 3 » Phần 6

Lâm Vãn Vinh - Quyển 3

Phần 6

Chà, lão nhân này bước đi thật tiêu sái, Lâm Vãn Vinh nhìn dáng ông ta thầm nghĩ, rồi lại chăm chú nhìn “Yên vũ đồ”, trên đó bốn chữ nhỏ “Sơn Âm Từ Vị” nét mực còn chưa khô.

Sơn Âm thì Lâm Vãn Vinh cũng biết, chính là Thiệu Hưng sau này, nhưng Từ Vị này là ai? Không chỉ có bút pháp hay mà còn là nhất lưu cao thủ trên chiếu đối. Lâm Vãn Vinh trong lòng có điểm tiếc nuối, vốn hắn có thể lấy được hai bộ Tây Hồ yên vũ đồ, chỉ là lão nhân này thực sự có chút bản sự, vừa rồi đối chuẩn được câu đối đó, tiếc là có một bộ Yên Vũ đồ thôi à.

Lâm Vãn Vinh nhìn bốn chữ “Sơn Âm Từ Vị” không chút cảm giác nhưng đám sỹ tử bên cạnh lại kinh hãi thốt lên:
– Sơn Âm Từ Vị? Ông ta là Văn Trường tiên sinh, Văn Hoa điện Đại học sỹ Từ đại nhân.

Tiêu đại tiểu thư vội vàng đi tới, nhìn thấy mấy chữ nhỏ đó hoan hỉ nói:
– Chính là Từ đại nhân Văn Trường tiên sinh.

Trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút hồ đồ liền hỏi:
– Đại tiểu thư, ngươi nói người này là Từ đại nhân hay Văn Trường tiên sinh gì đó, rốt cuộc ông ta là thần thánh phương nào?

Đại tiểu thư liếc mắt nhìn hắn:
– Ngươi vừa mới cùng người ta ngâm thơ đối chữ, làm ta tưởng rằng ngươi là ngươi có chân tài thực học, không ngờ cả Văn Trường tiên sinh cũng không nhìn ra, Sơn Âm Từ Vị ấy tự Văn Trường.

“Từ Văn Trường? (Một họa sĩ, nhà thư pháp nổi tiếng thời Nhà Minh, còn có tin đồn rằng ông chính là tác giả của bộ truyện “Kim Vân Kiều truyện”)” Lâm Vãn Vinh nhất thời hưng phấn nhảy dựng lên. Trời, danh tự này khá nổi tiếng, khi còn nhỏ xem truyện tranh chẳng phải có “Từ Văn Trường thông minh” sao, lại còn có cái gì “Văn Trường đấu Nghiêm Tung”, đúng là đại tài tử này rồi.

Kích động một hồi, Lâm Vãn Vinh tỉnh táo lại, đây là một thế giới hoàn toàn khác, từ Hán Sở trở về sau lịch sử đã thay đổi triệt để, không còn cái gì Đường, Tống, Nguyên Minh, Thanh cũng không có Nghiêm Tung gian tướng. Từ Văn Trường của đời trước tuy tài hoa hơn người nhưng cả đời cũng u sầu bất đắc chí, căn bản không từng làm cái gì đại quan mà nay xuất hiện trước mắt mình một Từ Văn Trường, lại là Văn Hoa điện đại học sỹ của Đại Hoa triều, một chức quan cực phẩm.

Cho nên đây hoàn toàn là hai người khác nhau, điều giống nhau duy nhất có lẽ là họ cùng tên là Từ Vị, đều có chân tài thực học không ai sánh bằng. Dòng trôi vô tận của lịch sử dù chảy theo những hướng khác nhau nhưng ngẫu nhiên cũng nổi lên hai đoá hoa lộng lẫy giống nhau, Từ Vị này là một trong đó.

– Ngươi biết Từ đại nhân không?
Đại tiểu thư nghe thấy giọng điệu của Lâm Vãn Vinh liền do dự hỏi.

– Đại tiểu thư bỡn cợt ta chắc. Ta làm sao mà biết được một nhân vật tầm cỡ như vậy được?
Lâm Vãn Vinh cười nói, Văn Trường này cũng chẳng phải Văn Trường kia nhưng trong lòng hắn tuyệt đối cũng là một danh nhân mà lại trùng ba chữ Từ Văn Trường ấy. Do đó Lâm Vãn Vinh cực kỳ có hảo cảm với ông ta.

Đại tiểu thư ngẫm lại thấy cũng đúng, vừa rồi hai người vừa mới đàm thi luận đạo hồi lâu nhưng bộ dạng không có vẻ gì là quen biết, nàng bèn nói tiếp:
– Văn Trường tiên sinh là kẻ sỹ có tài học nhất thiên hạ. Năm ấy khi Hoàng thượng chưa đăng cơ thì ông ta là đệ nhất mưu sỹ trong phủ, bây giờ đã thụ phong đại học sỹ thủ tịch Văn Hoa điện, kiêm Thượng thư bộ hộ. Thư pháp và các tác phẩm hội hoạ của ông ta luôn không đề tên, cho nên dân gian chỉ có thể dựa vào bút pháp nét vẽ mà phán đoán thật giả. Hôm nay bức Tây Hồ yên vũ đồ thực ra là ông ta phá tiền lệ mà đề ấn giám, chính là bức duy nhất trong thiên hạ, dù ngàn vàng cũng khó mà cầu được. Ta không nghĩ ngươi lại có vận tốt như thế, gặp được quý nhân ấy.

Bức Tây Hồ yên vũ đồ này là hoạ quyển duy nhất mà Từ Vị đề chữ ký sao? Chà, không biết đáng giá bao nhiêu nhỉ? Trong lòng Lâm Vãn Vinh cười lớn, bỗng lại nghĩ Từ Vị ấy chấp chưởng Bộ Hộ, chẳng phải là chuyên quản tiền lương sao? Cũng khó mà trách ông ta có kiến thức như vậy với việc buôn bán.

Hắn suy nghĩ một hồi đột nhiên nói:
– Đại tiểu thư, như vị Từ đại nhân này chấp chưởng Bộ Hộ thì phải ở kinh thành mới phải, sao lại xuất hiện ở bên Tây Hồ được? Sao lại có thể nhàn nhã thảnh thơi đến vẽ Tây hồ yên vũ đồ nữa?

Đại tiểu thư cũng là người mẫn tiệp, nghe vậy nói:
– Lâm Tam, ý ngươi là Từ đại nhân ấy tới tham gia thương hội thường niên của Giang Chiết (Giang Tô và Chiết Giang) sao?

Lâm Vãn Vinh gật đầu đáp:
– Đại tiểu thư nàng cũng đã nói qua, Giang Chiết này là thương hộ đứng đầu cả nước, địa vị không đâu sánh bằng. Hội hàng năm đều có nhân vật tai to mặt lớn ở kinh thành đến dự, năm nay tất nhiên cũng không có ngoại lệ. Bây giờ thế nào mà Từ đại nhân lại tình cờ xuất hiện ở ven Tây Hồ này, ngoại trừ việc này ra, ta khó mà nghĩ được có sự kiện gì có thể kinh động đến đại giá của ông ta?

Đai tiểu tư vui mừng nói:
– Nếu ngươi nói đúng, Lâm Tam, dựa vào sự yêu thích của Từ đại nhân đối với ngươi, Tiêu gia chúng ta chắc chắn có thể bị quở trách ít đi chút.

Lâm Vãn Vinh nói:
– Đại tiểu thư, ngươi chớ cao hứng quá sớm, hiện tại chỉ là phán đoán của chúng ta. Từ đại nhân ấy đến Hàng Châu vì mục đích gì, chúng ta vẫn chưa rõ đâu.

Đại tiểu thư quả quyết:
– Lần này chắc là không sai, ông ta đến đây nhất định là vì chuyện của hai thương hội. Giao hảo của ngươi và ông ta có thể thực sự là một chuyện tốt.

– Giao hảo?
Lâm Vãn Vinh cười nói:
– Đại tiểu thư của ta ơi, ta cùng ông ta chỉ nói chuyện dăm câu, đối câu đối mà thôi, sao nói giao hảo được. Ông ấy nghe ta muốn bán bức hoạ, không tức giận phùng mang trợn mắt là ta đã phải niệm A di đà phật cảm tạ rồi.

– Không đúng rồi.
Đại tiểu thư mỉm cười:
– Ngươi không biết tính cách của Từ đại nhân rồi. Bình thường ông ấy đối với người khác cực kỳ nghiêm khắc, càng không dễ dáng khen một ai đó. Hôm nay đối với ngươi như thế là ngươi đã lọt vào mắt xanh của ông ta rồi đó. Vào hội năm nay, ông ấy chắc sẽ không làm khó chúng ta. Lần này, ngươi định bán hay không bán bức hoạ đó vậy?

– Bán, đương nhiên bán.
Lâm Vãn Vinh nói:
– Một bức hoạ càng đẹp giao cho ta thì càng không phí, thay vì huỷ hoại những nét đẹp của nó không bằng bán cho người hiểu biết. Như thế mới có thể phát huy hết giá trị chứ.

Đại tiểu thư gật đầu, lời của Lâm Tam thực sự có vài phần đạo lý.
Không tưởng được thật không thể tưởng được, du ngoạn Tây Hồ lại gặp một vị đại thần Thương thư Bộ Hộ Từ Vị, rồi còn đối lại câu đối của ông ta mà nhận được tranh. Bức hoạ này cũng rất có giá nữa chứ. Lâm Vãn Vinh cười với Đại tiểu thư:
– Thích rong chơi cũng không nhất định là chuyện xấu a! Xem coi, hôm nay chúng ta vớ món hời rồi đó.

Đại tiểu thư liếc nhìn hắn mỉm cười:
– May mà hôm nay trong miếu ta đốt giấy dâng hương, nên ngươi mới gặp may thế đó.

– Ngươi đem vàng hương dâng Bồ Tát à?
Lâm Vãn Vinh cả kinh nói:
– Không bằng dâng cho ta, ta có thể là Bồ Tát sống a.

Đại tiểu thư cất đôi chân nhỏ nhắn đi lên trước, đột nhiên quay đầu lại nói:
– Ngươi thực là đồ hợm hĩnh quả chẳng sai.
Nói rồi nàng khẽ che cái miệng nhỏ nhắn đang cười.

Tô đê tuy dài, hai người cười cười nói nói, rúc ra rúc rích nên cũng đi rất nhanh, khi đến cuối Đại tiểu thư nghĩ đến một chuyện liền quay sang nói:
– Lâm Tam, ngươi và Từ đại nhân đối câu đối đó nhưng ngươi còn chưa nói cho ta rõ.

Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên hỏi:
– Đại tiểu thư thông minh như vậy, sao lại không minh bạch nhỉ?

Đại tiểu thư hừ một tiếng rồi nói:
– Cũng không biết ngươi lấy ở đâu những từ này, rất hiếm thấy. Ta đâu phải cái gì cũng biết được.

Lâm Vãn Vinh ồ một tiếng dài khiến Đại tiểu thự đỏ mặt, nàng vội nói:
– Mau nói cho ta đi.

Lâm Vãn Vinh cười nói:
– Câu đối đó thực sự cũng không đáng một xu. Vế trên là: hải thủy, triều triều, triêu triêu triều, triêu triều triều lạc. Vế dưới là: phù vân, trướng trướng, trường trường trướng, trường trướng trường tiêu.

Đại tiểu thư suy nghĩ một chốc rồi thở dài:
– Văn Trường tiên sinh, thiên hạ đệ nhất tài học, thực là danh bất hư truyền.

– Này, Đại tiểu thư, ngươi có thể khen ta một chút được không?”
Lâm Vãn Vinh bất mãn nói:
– Ta không chỉ đối được câu đối mà thiên hạ đệ nhất học sỹ ra mà còn ra được câu đối làm khó ông ta, khiến ông ta thiếu chút nữa không đối được. Đệ nhất học sỹ ấy cũng luôn mồm khen ta. Nàng đã cho Từ tiên sinh nào là thiên hạ đệ nhất, nào là thiên hạ đệ nhị mà không thể phong cấp cho ta sao?

“Ối?” Đại tiểu thư ngạc nhiên nói:
– Nguyên là ngươi nghĩ mình được thiên hạ đệ nhị à? Ta còn chuẩn bị phong ngươi và Văn Trường tiên sinh cùng là thiên hạ đệ nhất cơ, ha ha.

Nàng nói xong tiện tay kéo ống quần, cười khanh khách rồi đi về phía trước.

Thật là ngày của ta, nàng ta vừa khiêu khích ta kìa. Lâm Vãn Vinh nhìn bóng dáng thanh xuân tràn trề nhựa sống của Đại tiểu thư bỗng có một loại cảm giác. Đại tiểu thư tựa như đang dần thay đổi. Nếu nói trước kia như là phụ nữ ba mươi u uất thì giờ ngày càng giống như thiếu nữ mười mấy tuổi vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 15:01 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 6
Thần Uy Của Tiểu Khô Lâu... Tô Phỉ sao có thể là đối thủ của Hàn Thạc chứ. Khi Tô Phỉ thở hổn hển lao về phía hắn, Hàn Thạc chỉ mỉm cười nhìn nàng, căn bản không hoàn thủ không phản kháng, đưa ngực ra nhận mấy cú đấm của Tô Phỉ, cười cười rồi cũng giả kêu đau vài tiếng. Nắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Quan Trường – Quyển 8
Thủ tướng xuất hiện ở Quận ủy, tạo nên một sự xôn xao rất rộng. Thủ tướng chẳng những tự mình tiếp kiến Trần Thiên Vũ và Biện Tú Linh, còn trước mặt khen ngợi hành vi phấn đấu quên mình của Trần Thiên Vũ và Biện Tú Linh, theo như lời Hạ Tưởng thì Hoàng Kiến Quân cũng chiến đấu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 3
Cho nên, hắn muốn chọc giận Lăng Tiếu. Hắn tin tưởng một người có tiếng là thiên tài ở Vẫn Thạch Thành sẽ không phải là người nhu nhược. Chỉ cần Lăng Tiếu chịu ứng chiến với hắn, hắn dốc sức liều mạng đánh chết Lăng Tiếu, quay lại trong tộc cũng coi như lập được đại công. Phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Dương Thần – Quyển 8
Sao lại thế này, đống cổ phiếu vừa được bán tháo ra lúc nãy đâu? Có người thu mua rồi... Trên sàn giao dịch, trong hai phút ngắn ngủi, không cần biết là ít hay nhiều, cổ phiếu của Quốc Tế Ngọc Lôi đã bị người nào đó đang thu mua điên cuồng! Ánh chớp này chợt lóe lên, khiến cho tất cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex