Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv.pro (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cơn mưa vội » Phần 27

Cơn mưa vội

truyen x

Phần 27

Tiếng mưa, thứ âm thanh mang lại cho tôi nhiều đổ vỡ sau đó, khi ấy lại là những thứ giao hưởng thật ngọt ngào. Cảm giác trú mưa cùng một người con gái, cùng nhìn về một hướng, cùng đưa tay ra trước mặt, đón từng giọt mưa nặng hạt, rơi và tan vào lòng bàn tay, không ai nói gì, hay có thể, mỗi đứa tôi, đều đang biết rõ suy nghĩ của nhau. Với những ai từng yêu mưa, thì cái giây phút hạt mưa vỡ òa trên tay, có thể lấy đi nước mắt một cách dễ dàng, không khoan nhượng hay phản kháng một cách yếu mềm…

– Mưa, mát thật nhỉ?
– Ừm… Cậu đang có tâm trạng gì vậy? – Tôi nói. Mắt vẫn nhìn thẳng. Không một lần nào, tôi dám nhìn thẳng vào mắt Quỳnh khi nói chuyện.
– Hì, Tớ là con bé của tháng 12 mà, nên tâm trạng triền miên luôn.
– Cậu sinh tháng 12. Cung Ma kết?
– Ừm, cậu thì sao?
– Bảo Bình tháng 1. Một trong những đứa dị của dị. – Tôi phá cười.
– Không đúng, tớ dị hơn cậu là cái chắc rồi. Hức! – Cô nàng quay sang nhìn tôi. Tôi cảm nhận được điều đó, chút gì đó, thật tự nhiên.
– Sao cậu cứ phải tỏ ra đặc biệt như vậy? – Tôi vẫn nhìn thẳng vào làn mưa ngày một nặng hạt, chẳng có đủ bình tâm để quay sang nhìn thẳng vào cô nàng. Có thể, vì tôi quá yêu mưa, và H – Người con gái chỉ sau đó hơn 1 tháng, đã ra đi ngay trước mắt tôi, trong vòng tay tôi, và trong sự thẫn thờ từ tôi…
– Đâu có mà.
– Có đấy!
– Không.
– Có. – Tôi vẫn chứng tỏ cái ý nghĩ của mình.
– Không mà. – Cô nàng vẫn chối, và tôi cũng không có lý do gì để bắt buộc cô nàng chấp nhận cả.
– Ầy, ừ thì không. Sao cậu mang ô mà không về vậy?
– Tớ chờ cậu đấy!
– Ai tin. – Tôi cười.
– Thật.
– Vậy?
– Ừm, cậu dám đi chung ô với tớ ra bến xe bus ko? – Cô nàng vẫn nhìn thẳng vào tôi. Và tôi, không một lần nhìn lại.
– Nhưng tớ đi xe đạp mà?
– Cậu cùng tớ ra bến xe bus gần trường, tớ bắt xe, rồi đưa cậu mượn chiếc ô này. – Cô nàng giải thích.
– Ờm, vậy mình đi. – Lần duy nhất tôi quay sang nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.

Đến bây giờ, nếu có thể hỏi một câu nào đó, khi được trở lại thời khắc ấy, chắc tôi sẽ hỏi lý do cô nàng chờ mình ra về cùng. Sự vô cảm của tôi lúc đó, thật chẳng quan tâm người khác nghĩ hay làm việc gì liên quan đến mình.Và, chuyện Quỳnh chờ tôi cùng về, cũng chỉ là một câu nói đùa của cô ấy? Tôi luôn nghĩ vậy!

Bạn đang đọc truyện Cơn mưa vội tại nguồn: http://truyensex.vip/con-mua-voi/

Hiện tại, ngồi cạnh nhau, mà tôi vẫn chẳng thể nhớ hết tất cả mọi thứ về Len, chuyện diễn ra với H, đã làm tôi gần như quên mất tôi là ai? Thật, cái khoảng khắc tôi quên đi một số chuyện và thay đổi, là những khoảnh khắc, tôi không bao giờ dám ghi lại trong cuốn nhật ký của mình. Tôi viết từng trang một, nhưng không hề phải có suy nghĩ, viết từng ngày một, đôi khi, tôi chỉ viết nhật ký đúng 1 tháng 3 lần.

– Cậu vẫn nhớ à?
– Cậu nghĩ tớ quên nhanh như cậu à? – Len nói.
– Tớ xin lỗi cậu.
– Cậu giờ khác lắm. Khác lắm ý. – Cô nàng nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi thì hơi cố tình lảng tránh ánh mắt ấy.
– Hì, ừm, ai cũng nói vậy!
– Cậu tự nhiên nghỉ học ở đội tuyển, rồi mất tích từ hồi đó đến giờ?
– Ừm, Việc học đội tuyển trùng lịch học thêm Văn của tớ, nên tớ quyết định nghỉ. – Tôi tránh việc nói đến chuyện, vì người tôi yêu mất, mà tôi bỏ mặc tất cả, ngay đến mạng sống của chính mình.
– Vậy không nói gì với tớ, cậu ích kỷ lắm.
– Không khóc, tự nhiên cậu cứ cư xử lạ vậy, gặp lại bạn cũ, không thấy vui sao? – Tôi cười buồn.
– Hì.

Tôi nhìn cô nàng, ánh hoàng hôn một ngày giữa thu, hiện rõ trên đôi mắt ấy, dòng sông kia, thấm đượm bao nỗi buồn của hai đứa tôi. Cũng thật buồn cười, khi mà, suốt gần hơn 1 năm nay, nơi này, cây cầu này, đều là nơi hai đứa tìm đến khi gặp chuyện buồn, vậy mà, chưa một lần gặp lại nhau kể từ buổi học cuối cùng của tôi tại tuyển sử. Tôi thậm chí còn không coi Len là bạn, không quan tâm đến suy nghĩ của cô ấy, khi nghỉ học, cũng không nói cho cô ấy biết. Nhưng, cũng suốt 1 năm nay, Len luôn nhớ tôi là ai, trong khi tôi còn chẳng bận tâm đến điều đấy!

– Chúng mình về thôi, muộn rồi. – Len nói, sau khoảng thời gian hai đứa im lặng đến lạ. Tôi không biết nên nói gì, từ bao giờ, tôi cũng không rõ, tôi trở thành một đứa ít nói vô cùng. Không, là do khoảnh khắc ấy, trong cái đầu bé nhỏ của tôi, tôi thấy có quá nhiều mâu thuẫn làm phiền mình, khiến tôi chỉ muốn im lặng mà gậm nhấm chúng.
– Ừm, mà… giờ cậu học lớp nào?
– A12 đó.
– Uầy, ban D.
– Ừm, hì.

Suốt đoạn đường đưa Len về, tôi không nói thêm điều gì, và tôi cũng cảm thấy, người ngồi phía sau mình, cũng thích sự im lặng đến khó chịu đó

Nắng thu tắt hẳn, hoàng hôn ngày ấy, tôi chẳng nhớ đến việc mình vừa mới chia tay một người!

Thẫn thờ về nhà, rồi lại thẫn thờ vào phòng đóng kín cửa lại, từ lúc đó đến quá khuya, chẳng thể nghĩ được điều gì, chẳng biết mình đang cảm thấy ra sao, kiệt kệ và tuyệt vọng hết sức… Lại nhớ đến Nguyệt, nhớ việc mình chia tay bởi 1 nguyên nhân khó hiểu. Nhớ mà thấy sốc vô cùng.

Và mình cố gắng gửi những tin nhắn nói hết lòng mình đến bên Nguyệt, soạn thật dài những yêu thương, những lời giải thích, rồi lại ấn xóa hết đi. Cho đến quá khuya, mình cầm chiếc điện thoại, nhìn vào cái số điện thoại ấy, nhưng không một tin nhắn nào được gửi đi. Lại bật khóc, như thể bản thân mình có thể chảy ra được, vỡ òa, khóc như chưa bao giờ có thể khóc nhiều đến thế!

Đeo tai nghe vào, phát những bài nhạc thật buồn, lâu rồi, từ ngày em ra đi, tôi lại có thể khóc vì một người con gái khác, lâu rồi, tôi mới nghe lại những bản nhạc này, lâu rồi, tôi mới cố gắng xem như mình bình tâm đến vậy!

“Mỗi khi tình yêu bắt đầu, mưa cũng là hạnh phúc…
Đến khi niềm tin tan dần, một người lặng khóc trong tuyệt vọng!”

Giữa căn phòng thật trống trải, không một ánh sáng nào lọt được vào, tôi ngồi vào góc phòng, thở dài, nước mắt rơi nhiều đến nỗi, tôi làm như nó cũng giống tiếng thở của tôi mỗi khi buồn bực. Với bóng tối, tựa lưng vào tường, thật thấy an toàn hơn việc đối mặt với tất cả. Cũng chính thời khắc ấy, chẳng phải lo sợ ai sẽ khá đi sự bình yên ấy, hay cũng chẳng ai dám bước vào, làm mình trở nên nhớ nhung cả. Thật lạ, mình đang khóc vì một người con gái, người mà mình còn không chắc rằng mình đang yêu.

Hàng chục status được đăng lên Facebook, những sự hụt hẫng của mình khi ấy, viết hết lên đó. Giữa hàng trăm người bạn, mình chỉ cần 1 người đọc đến nó, chẳng cần ai khác phải hiểu ngoài người đó, vậy mà, chỉ là cảm giác một mình độc thoại với cái thế giới ảo của riêng mình.

Hiển, nó xin lỗi tôi, nó giúp tôi bình tĩnh lại, nhưng, tôi chẳng thể coi nó là bạn như xưa. Từ thời khắc ấy, đến bây giờ, khi viết ra những dòng này, tôi chưa một lần coi nó là bạn. Thực sự là vậy. Chẳng thể hình dung nổi, tôi, con người lạnh lùng trước đó, sau chuyện này, còn lạnh hơn gấp bội, và điên rồ hơn những gì ai khác có thể nghĩ đến.

Tôi đã bị trầm cảm, chẳng cần đi gặp bác sĩ tâm lý, tôi cũng biết mình bị trầm cảm. Cảm giác ấy, chỉ hướng tới cách giải quyết duy nhất, là cái chết!

Tôi ôm đầu, nằm gục xuống giường, rồi khóc đến khi chiếc gối ướt đẫm nước mắt của tôi. Nước mắt bết lại, làm tôi không thể mở nổi đôi mắt, nó trĩu xuống, đầy khó khăn, tôi tưởng tượng đến những lời Nguyệt từng nói, làm sao có thể quên được, khi nó hiện rõ mồn một trong tâm chí. Và thời gian, có thể không liên quan gì lắm, nhưng nó cứ trôi đi một cách thản nhiên, mặc kệ một người vẫn đang sống vì nhìn vào những khoảng không nó mang lại.

Điện thoại rung giữa đêm khuya, thật không tin người nhắn tin lại là Rain, Nguyệt nói : “Có lẽ trong thời gian qua, tớ đã hơi sai khi nói ra tình cảm của mình, có lẽ lẽ nó không giống như tớ nghĩ, chúng ta nên là bạn, được không?”

Thoát khỏi tin nhắn, còn đủ bình tĩnh để không quăng chiếc điện thoại vào chân tường, cười một cái, lấy tay gạt nước mắt, quệt đi quệt lại, mớ nước mắt chẳng thể khá hơn trên khóe mắt. Ngày một nhiều hơn. Định không trả lời tin nhắn xong rồi nghĩ lại, mình cũng nên nói ra câu nói sau cùng của riêng mình:
“Đó là điều không thể, với tớ không có chuyện làm bạn được, mong cậu hiểu, giờ thì tránh xa cuộc sống của tớ ra.”

Và tôi chẳng còn động vào điện thoại nữa, nhắm mắt lại, vẫn dựa vào tường, vẫn bản nhạc ấy, và thiết vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Vội vã sau khi tỉnh dậy là giấc mơ đầy những ấm áp từ ai đó, tiếc nuối vì mình đã tỉnh dậy quá nhanh, chưa kịp cảm nhận hết nó.

Vào Facebook, xóa hết những status hôm qua đã đăng, có vài lời hỏi thăm từ mấy đứa bạn và người quen, cũng chẳng muốn trả lời với tâm trạng này. Thói quen ghé vào tường nhà Nguyệt xem cũng thôi dần từ đó, tôi khóa facebook gần 1 tháng trời. Và không dùng điện thoại nữa. Cả bạn bè, tôi cũng không nói chuyện với ai, nghĩ đến chuyện thằng Hiển, lại sợ khi muốn kể cho ai đó nghe chuyện của mình. Con người tôi, chắc chỉ mở miệng nói với thầy cô và trả lời bố mẹ, còn lại không nói một từ gì.

Thảng thốt những ngày sau đó, là những mớ suy tính về học tập, sự sụp đổ ấy, khiến mình trở nên tầm thường và thật đáng ghét!

Có lẽ, trong tình cảm, cần một sự chân thành hơn sự so bì với người khác về mối quan hệ mình có! Quá phô trương cũng không được, nhưng quá đơn giản thì dễ tan vỡ.

Hằng ngày đến lớp chỉ là hình thức, tôi học được điều gì, chắc chỉ có mình tôi mới hiểu. Chỉ có mặt trong lớp khi vào giờ học, những giờ còn lại, tôi lại trốn ra phía sau trường, ngồi một mình dưới gốc cây hoa sữa, cạnh chiếc ghế đá đơn độc, nhìn người khác cười nói trước mặt, chẳng thể tủi thân hơn được. Tôi không nói chuyện với ai, tôi tách mình khỏi cuộc sống. Thậm chí, chẳng có ai quan tâm đến việc tôi có mặt trong thế giới của họ hay không?

Đối mặt với Nguyệt hằng ngày trong lớp, cảm giác ấy, chỉ muốn trốn chạy đi thật xa, nhưng nghĩ lại, mình chạy trốn, cũng chẳng ai bận tâm đến, việc mình làm cũng chỉ là vô nghĩa. Tránh ánh nhìn của cô ấy, tránh mặt cô ấy, không muốn nghe giải thích không muốn nói gì thêm, tôi coi như Nguyệt chẳng còn trong tâm chí mình.

Tháng ngày sống nội tâm đầy mục rũa và đơn độc, không điện thoại, không game online, không facebook, không giao tiếp, không liên lạc, đóng hết các mối quan hệ, thấy trong mình quá cũ kỹ và vỡ nát ra nhiều mảnh.
Bạn bè, hỏi thăm, nhưng chỉ là những câu nói rằng, mình đang thay đối, càng ngày mình càng kiêu, càng coi thường người khác, mình thì chỉ cười, nhìn thẳng vào mắt họ với ánh nhìn buồn bực như thể muốn vỡ vụn ra. Sự thật thì, kể cả là bạn thân, mình cũng sợ hãi khi ngồi cạnh họ.

Chẳng ai chia sẻ, chẳng ai hiểu mình đang ra sao, cứ giữ khư khư cái buồn bực và cú sốc nặng nè trong lòng. Tôi trở nên trầm cảm, và sự thật thì tôi đã mắc bệnh trầm cảm. Chỉ trong 2 tuần, tôi nghĩ đến hàng loạt những cú sốc nặng nề đè nén mình, có cả những nỗi đau tôi bịa đặt ra, tôi trở nên tệ hại, tầm thường, và học tập thê thảm.

Nhớ. Không có ngày ấy, tôi không thể đứng lên được. Đến gần cái chết người ta mới thức tỉnh được con người thật của mình.

Một buổi tối cuối tháng 9. Trong tôi trở lên bình tâm đến lạ…
Ra lan can đứng nhìn mọi thứ, từng ký ức lại ùa về, từng chuyện một, từng người một, lại chẳng thể cầm được nước mắt.

“Nguyệt à? Tớ đang khóc vì cậu, mà thậm chí đó là điều mà tớ không dám nghĩ đến. Từng cho rằng, người con gái làm tớ khóc duy nhất và mãi mãi chỉ có H, vậy mà tình cảm nó đến đơn giản như vậy, thật nhỏ nhặt, một chút một. Tớ thật phức tạp mà, và đến tớ nhiều khi tự thét lên với bản thân rằng, tại sao cứ cố gắng tỏ ra mình khác biệt với tất cả đến vậy. Tớ không dám đối mặt với cậu, và tớ cũng biết, cậu vẫn còn có điều muốn nói với tớ, nhưng tớ quá ngần ngại và kiên nhẫn để lắng nghe cậu như trước. Cậu và tớ quá khác nhau, một cô gái hay cười, nói nhiều, làm sao có thể hợp với một đứa ít nói, thiếu vắng nụ cười như tớ được, tạo hóa trêu đùa hai ta quá mà?

Chúng ta có quá ít ký ức về nhau, nhưng tớ lại bị rằng buộc bởi nhiều thứ, nó khiến tớ không thể quên nổi, khiến bản thân tớ vẫn run rẩy và nhức nhối khi đối mặt với cậu!”

Mỉm cười khó hiểu, khẽ nhắm mắt lại, nước mắt tôi ròng giã trên má, tôi khóc trong im lặng, cái vắng lặng đến sợ của màn đêm và cả nội tâm u tối của con người tôi nữa.

“H à, gần 1 năm rồi, tớ chẳng đến con đường ấy nữa, tớ vừa nghĩ rằng mình có thể bắt đầu một cuộc sống mới, sau cú sốc về cậu, nhưng rồi tớ lại vướng vào cú sốc tiếp theo, tớ cả tin và dễ chấp nhận quá phải không? Tớ ước chúng ta có thể nói chuyện và cậu đang ngồi bên cạnh tớ, tớ buồn lắm H à!”

Gục hẳn xuống dưới nền nhà, đưa tay lên chán, rồi buông xuống mắt, vuốt nhẹ mớ nước mắt, rồi lại cười hềnh hệch, tôi chẳng biết bây giờ tôi sẽ mang vác thứ gì trong cuộc sống, chặng đường phía trước, tôi nên đi như thế nào. Qúa đơn độc, quá mệt mỏi.

Tôi thở dài, ngồi một góc đến quá nửa đêm, rồi ngồi vào bàn học, viết ra những thứ tuyệt mệnh, chẳng ai ngờ, tôi bắt đầu tìm đến cái chết!

Tôi uống 2 vỉ thuốc ngủ, 1 vỉ thuốc đau đầu, và 1 vỉ cảm cúm, nước mắt chảy thật nhiều trên mắt tôi, tôi nhắm lại, nghĩ rằng, đây là những giây phút cảm nhận cuộc sống cuối cùng của mình. Nụ cười vị tha, chấp nhận tất cả.

Gọi tên từng người một trong cuộc sống, từng người một, rồi thiết dần vào giấc ngủ, ngỡ sẽ là giấc ngủ dài nhất của cuộc đời tôi.

Nắng ngoài cửa sổ chói chang, gió ngoài cửa vẫn se lạnh như ngày thường. Ngồi dậy, và chuẩn bị đến lớp như bao ngày, hôm nay tôi mở lại facebook, mở lại điện thoại. Mở lại sự giao tiếp, mở lại sự niềm nở của mình. Đập, xé, vò nát, những thứ vô nghĩa đeo bám, làm mục rũa con người đầy ước mơ của mình.

Tôi vẫn là tôi, tôi vẫn còn thở, vẫn khuôn mặt này, vẫn đôi mắt này, vẫn cái đầu và suy nghĩ này…. Tôi nhận ra, mình vẫn đang sống… Phải rồi, nội tâm còn vỡ, tức là mình vẫn còn sống.
!!!

Tin nhắn điện thoại đến liên tục, là những tàn dư suốt gần 1tháng qua. Nở nụ cười, đọc từng tin nhắn một…. của từng người một….
…………. cảm giác của một người vừa mới sống dậy, thật khác lạ và mới mẻ!!!…………………

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Thông tin truyện
Tên truyện Cơn mưa vội
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/12/2017 08:47 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quen cô chị, tán cô em
Trở về Sài Gòn, vì một số lý do riêng tư nên mình buộc phải đổi chổ ở. Sau khi thăm hỏi nhiều nơi thì may mắn mình biết được thằng bạn làm chung trong quán cũng đang tìm người ở cùng. Phòng nó ngay đường Bà Hạt quận 10, chạy qua Cao Thắng cũng gần mà tới trường mình học cũng không xa bao...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Hệ thống Livestream
Cùng lúc đó, trên hành tinh Hamha tương lai xa xôi. Trong một tòa kiến trúc nguy nga rộng lớn, người đàn ông mặc áo choàng tắm đi ra khỏi phòng tắm, bên dưới hàng lông mày sắc như lưỡi kiếm là gương mặt anh tuấn, trưởng thành. Ánh đèn rọi lên thân thể người đàn ông, áo tắm trên người hắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dịch giả damnu94 Sextoy Truyện bóp vú Truyện dịch
Thần Nak - Tác giả Tích Liên Tiên Sinh
Phúc Dương đột tử Nàng đẩy mạnh hông Phúc Dương ra để ói bớt dịch trong miệng mình vì nó làm nàng nghẹt thở, sau khi mở mắt ra thì nàng thấy một con cặc to bự mà chưa bao giờ được thấy trước đây, cặc của chồng nàng cũng chỉ tầm gần một tấc rưỡi nhưng Ngọc Tam có sức dẻo dai nên...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Tôi yêu chị, tình đầu của tôi
Ngay lúc đó mình cảm giác có cái gì đó không đúng rồi, mình buông chị ra. Vội vàng đứng dậy quay mặt để lấy lại bình tĩnh rồi nói, ngay lúc đó chị cũng cất giọng lên. Anh xin lỗi. Em xin lỗi. Cả mình và chị đều đồng thanh một lần. Mình biết mình đang làm gì, đáng lí ra mình không nên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Gái một con Làm tình buổi sớm Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Uống nhầm thuốc
Trong căn biệt thự sang trọng của ông Quân. Đã 1 tiếng sau khi ông Quân bị di chứng của não bộ gây ra. Đột nhiên ông Quân tỉnh táo, ông đang load lại ký ức trước khi bị thất thần. Ông Quân chợt nhớ ra còn con cặc giả trong lồn của Kim Phượng. Ông vội ngồi dậy và rút nó ra. May mắn là con cặc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex